Khái quát về trọng tài thương mại. - Khoản 1 Điều 3 Luật Trọng tài thương mại năm 2010 quy định: Trọng tài thương mại là phương thức giải quyết tranh chấp do các bên thỏa thuận và được tiến hành theo quy định của Luật này. - Khoản 2 Điều 3 Luật trọng tài thương Người đại diện thấy cô ta tức giận, tiếp tục khuyên bảo, miễn sao không để cho cô ta dại dột như lần trước. Nếu không biết tốt xấu mà làm liều, khiến mọi chuyện tiếp tục dậy sóng, như vậy sẽ càng nhận nhiều sự phản đối của dư luận. "Lần trước chúng ta đã chịu thiệt rồi, lần này không thể chịu thiệt nữa." Ngôn Tình 63 Chương Hoàn Tất 544 Lượt Xem 19-Mar-2013 Tên truyện : Sau khi ly hôn, vẫn tiếp tục dây dưa 离婚后,继续暧昧 Tác giả: Hề Nhạc 兮乐 Thể loại: ngôn tình, hiện đại. Bản gốc: 61 chương + 1 ngoại truyện (đã hoàn). Convert: armelia TTV Edit: Kim Anh Nguồn: Giới thiệu: Cho hỏi tôi và chồng tôi đã ly hôn có quyết định được 4 tháng rồi vì chồng tôi từ khi chung sống với tôi không làm ra tiền, ăn chơi, bài bạc, nên chúng tôi đã ly hôn. Giờ chỉ còn phần tài sản không thỏa thuận được nên tôi đã đưa ra tòa án thành phố Phan Rang phân chia theo luật. Tất cả hồ sơ đã được Như vậy, thời gian giải quyết ly hôn đơn phương có thể kéo dài từ 04 đến 06 tháng. Trong trường hợp phải bổ sung hồ sơ để Thẩm phán thụ lý vụ án hoặc vụ án có nhiều tình tiết phức tạp cần phải kéo dài thời gian để thu thập chứng cứ và làm rõ thêm thì thời gian giải quyết ly dị có thể kéo dài lâu hơn. Các thủ tục ly hôn đơn phương Sau đám cưới ở Phan Thiết, mới đây, quản lý của Diệu Nhi tiếp tục hé lộ tiệc cưới tiếp theo của cặp đôi đình đám này. Vào ngày ngày 22/10 tới đây, vợ chồng son này sẽ tiến hành tổ chức tiệc cưới ở Hà Nội - quê nhà chú rể. Người này cho biết: "Hiện Anh Tú - Diệu Nhi đã bắt đầu chuẩn bị cho tiệc cưới diễn ra tại thủ đô Hà Nội". Theo mình biết, 5tr mà các mẹ nói, là 5tr đưa cho người thụ lý hồ sơ của bạn ở tòa án để họ giải quyết nhanh, gọn, ko dây dưa thôi, ko phải cho luật sư Nếu không có tranh chấp về tài sản và con chung thì bạn nên tự làm, vì dù có ls thì bạn vẫn phải tốn từng đó thời gian để ra tòa nộp đơn, hòa giải… vì trong ly hôn không ủy quyền được. CMvFR. Home LỜI NGỎ DANH SÁCH TRUYỆN CỔ TRANG DANH SÁCH TRUYỆN HIỆN ĐẠI DANH SÁCH TRUYỆN THEO HỆ LIỆT RSS Hey there! Thanks for dropping by Quỳnh Như Cô Nương! Take a look around and grab the RSS feed to stay updated. See you around! Âm nhạc Album các ca sĩ Các bài hát tuyển chọn Hòa tấu Bộ sưu tập Nhật ký Truyện Edit Truyện TQ Cổ Trang Hiện Đại Truyện Tranh Truyện VN Video Trả lời Bài mới Theo dõi tiếp các truyện của Phù Dung Gia The Entertainer the Sting’ L’arnaque’ ’74 – Paul Mauriat The Phantom of The Opera Emmanuelle ’75 – Paul Mauriat Mưa hồng – Vĩnh Tâm Donna Donna – Sita from the movie GIE Thư giãn cuối tuần 22/10/2011 – Hỏi xoáy đáp xoay Theo dõi tiếp các truyện trong nhà Hội Sắc Nữ tại đâu Sắc môi em hồng – Minh Hằng What makes you beautiful – One Direction Lãnh Cúc Băng Tâm Hoàn Cực phẩm thục nữ Hoàn Lão công của tôi rất nhiều tiền Hoàn Tà Vương Diễn Tỳ Hoàn Không may yêu thương ngươi Hoàn Dương Oa Oa vô địch Hoàn Độc Vương Cốc Hoàn Vì sao không vào được nhà Hội Sắc Nữ 10/ 2011? Nhật ký ngày 29-09-2011 Cô nàng Hotboy Hoàn Hãy chờ em đánh răng xong nhé Hoàn Lãnh tình tổng tài vứt bỏ vợ tân hôn Độc ái sát thủ phu quân Khuynh Quốc Hoàn Trúc mã là sói Ốc sên chạy Hoàn Ngươi không vào địa ngục thì ai vào? Hoàn Trúc mã không thanh mai Hoàn Cục cưng kiêu ngạo PK tổng tài papa Thiếu nữ xinh đẹp gợi cảm Tổng tài không cần tái ngoạn ta Nguyệt ẩn phiên phiên Hoàn Vấn đề xin pass Về Vficland Đại mạc gió lốc Tay ôm con tay ôm vợ Các phim hoạt hình ngắn không thể bỏ qua Các phim hoạt hình ngắn của hãng Pixar Những con sâu vui nhộn Chibi mỹ nhân – Quà trung thu cho Ngọc Hân muội muội nhé Hưởng thụ 8 vị phu quân [Ch. Làm mai cho bạo vương [Ch. Làm mai cho bạo vương [Ch. Làm mai cho bạo vương [Ch. Làm mai cho bạo vương Vân Cơ Nghịch ngợm cổ phi Lấy cổ phục nhân – Oa nhi vương phi Hoán phu cách cách Hoàn Nhật ký của mẹ – Hiền Thục Đau bụng với Mr. Boomba Noraeneun Uri Pyeon 노래는 우리 편 – Navizam Vficland đã khôi phục Yêu người không thông minh Hội Sắc Nữ – Thông báo set pass Sự cố Vficland – 9/ 2011 Bán Thành Yên Sa – Thông báo drop truyện và khóa blog Giới thiệu Khiêu vũ thể thao 10 điệu thi đấu quốc tế Cha đừng đụng mẹ ta Tổng tài chồng trước đừng tìm ta Đừng tìm em, darling! Người tình của ác ma Người yêu của ma quỷ Giang nam kỳ nương tử Tổng tài thực đáng sợ – Nữ nhân ngoan ngoãn thật Phúc hắc tổng tài – Con mèo nhỏ cưng nuôi trong nhà Tổng tài tàn tình độc ái Tìm hiểu về ca sĩ Như Quỳnh Lê Lâm Quỳnh Như Dụ tình – Lời mời của boss thần bí Ái phi của vương gia thần bí Cách vào facebook & sửa lỗi tải hình 8/2011 Ông chủ, xin ký tên ly hôn Phó bang chủ truy ái Tiết Trấn Kỳ Mẹ yêu đừng trốn Đạo Phi Thiên Hạ Tình nhân bé nhỏ của tổng tài xấu xa Dance with me – Debelah Morgan Phó bang chủ cưỡng tình Đổng Thiệu Vĩ Nhị kiến khiêu tình Hoàn Hoy Es Adiot – Carlos Santana Thề không làm nhân ngãi Tuyệt sắc yêu phi Chân tình ngàn năm Tướng công đông nam phi Tạo blog trên wordpress Tiếng Việt Công nghệ sinh học trong quay cóp Huyết tế vong tâm Biến thân nam nữ Thủ hộ thiên sứ Hoàn Sau khi ly hôn vẫn tiếp tục dây dưa Hoàn HD Wallpaper [Ch. Làm mai cho bạo vương [Ch. Làm mai cho bạo vương The best Rumba songs Bang chủ đoạt yêu Viễn cổ cuồng tình Âm dương pháp vương Bảo bối lên nhầm giường Tội ái tân nương Khi quan lớn gặp phải bà cô già Francis Goya Solo Guitar Collection Triền miên Hoàn Vân Long Phá Nguyệt Friends & links 0namlun Airihoshina Én Clairo87 DarknightB Feilunhai Get Polling Get Support Hàm Yên Sơn Trang Heo con 142 Hoàng Giang Bình Khán Nguyệt Quan Kunnhi Ladybjrd Lãnh Gia Bảo Lục Vân Các Learn Mia Phù Dung Gia Song Tranh Uyên Minh Th0xjnh Thái Liên Nữ Tiêu tương quán Truyenky Vô danh sơn trang Vficland Vi VIO & BINO Willow News xmydux Yu cô nương Đạm Tình Cư Trang DANH SÁCH TRUYỆN CỔ TRANG DANH SÁCH TRUYỆN HIỆN ĐẠI DANH SÁCH TRUYỆN THEO HỆ LIỆT LỜI NGỎ Lưu trữ tháng Tháng Mười 2011 Tháng Chín 2011 Tháng Tám 2011 Tháng Bảy 2011 Tháng Sáu 2011 Đọc một lèo. Ha ha, hỏng máy tính, đọc bằng điện thoại thì không cảm nhận được cái gọi là “tư vị”, thành ra bây giờ mới mò vào đọc tiếp. Ta đợi ebook của nàng. Aizz, ngoài lề đôi chút, đó là nhìn cái theme của nàng, lại đi mò lại nhạc Beatles, mà cứ nghe nhạc Beat, lại suy nghĩ mông lung, thấy thời gian sao mà tàn khốc chẳng hiểu sao lại có cái suy nghĩ ấy nữa. Aizzz Lại còn, cứ nhìn cái gravatar của nàng lại nghĩ đến cảnh Kagura trước lúc chết, lại…. muốn rơi nước mắt. Aizzzz………… Khương Hiểu Nhiên xách hành lý về nhà, mẹ kinh ngạc nhìn cô.“Mẹ, con ly hôn rồi.” Cô bình tĩnh nói, “Về sau con sẽ nói với mẹ trước.”.Mẹ Khương đang ngồi trên ghế sô pha, đột ngột đứng lên, nhìn chằm chằm cô, môi giật giật, nhưng đến cuối cùng vẫn không nói điều gì. Cô bước đến đem hành lý vào phòng, mở vali, lấy quần áo treo vào Hiểu Nhiên thấy mẹ không nói một lời, trong lòng bất an đứng lên. Vẫn tưởng mẹ muốn cô giải thích nhưng lại không nói Khương dọn dẹp đồ đạc, bước đến phòng của cô, “Hiểu Nhiên, buổi tối ngủ một giấc thật tốt, có chuyện gì ngày mai nói sau.”.Nửa đêm lăn qua lộn lại, cô vẫn không thể nào ngủ yên. Vì thế ngồi dậy khoác thêm áo, ra khỏi phòng. Phòng khách đèn vẫn đứng ở một góc phòng khách nói nhỏ, “Bồ Tát phù hộ, phù hộ Hiểu Nhiên sau khi ly hôn có thể mau chóng tìm được người tốt, không giống con đơn độc một mình, về già vẫn không có ai.”.Mẹ, thì ra mẹ rất cô đơn. Có phải mẹ thấy hối hận vì quyết định giận giữ ban đầu của mình không? Khi cô hai tuổi, mẹ phát hiện ba có một mối tình với một công nhân nhà máy, còn mẹ cho đến khi rời khỏi ba, vẫn một mình đơn lặng lẽ đi đến bên cạnh mẹ, hai tay siết chặt với nhau, nhẹ giọng nói, “Bồ Tát phù hộ, phù hộ mẹ con, mẹ có thể gặp được người hiểu mình, làm bạn đời. Phù hộ con cũng có cuộc sống tốt đẹp, không để mẹ phải quan tâm lo lắng.”.“Mẹ đã có tuổi rồi, không có ý định tìm bạn đời. Chỉ hy vọng con được sống tốt. Nói cho mẹ biết, vì sao lại ly hôn?”“Mẹ, con và anh ấy không hợp.” Khương Hiểu Nhiên cười khổ, “Con xin lỗi, mẹ, con lúc trước đã không nói, làm cho mẹ phải lo lắng.”.Mẹ Khương thở dài thật mạnh, “Sống làm sao so được với lúc yêu đương, anh anh em em như môi răng gắn bó với nhau, hơn nữa hai đứa đã là người lớn rồi . Hiểu Nhiên, con định sau này sống thế nào?”.“Mẹ, mẹ yên tâm, con nhất định sẽ sống thật tốt.”“Đường ở dưới chân con, người khác sẽ không có cách nào thay con đi. Mẹ chỉ nhắc nhở con, lựa chọn rồi, đừng hối hận. Trên đời này thuốc nào cũng có, chỉ không có loại thuốc hối hận.”Khương Hiểu Nhiên giọng điệu kiên quyết, “Mẹ, con nhất định sẽ không hối hận.”.Ai cũng có thể đoán được, lời của cô nói quá sớm. Ba ngày sau, cô đã hối hận ngay.*Ngày đó, cô ở công ty ăn xong cơm trưa, lại thấy không thoải mái nên chạy vào toilet nôn hết ra, đồng nghiệp Triệu Lâm ở bên cạnh nói, “Hiểu Nhiên, cậu không phải mang thai đấy chứ?”.Lúc đó cô giật mình, cầm giấy ăn trong tay, đặt ở trên miệng quên không lau. Trong đầu nghĩ nhanh đến kỳ của tháng trước của cô, hình như đã quá một tuần. Cô cố gắng ngẫm lại, hơn một tháng trước, Tiếu Dương trước khi đi công tác, mỗi đêm đều làm cái gì. Lúc ấy là thời kì an toàn, vốn không có áp dụng biện pháp phòng hộ. Sao chuyện lại thành ra như vậy?“Bị tớ nói trúng rồi hả?”“Nào có, có thể dạ dày không tốt thôi.” Cô theo bản năng phủ khi tan làm, cô chạy nhanh đến cửa hàng thuốc mua que thử thai. Về nhà, bước ngay vào phòng vệ sinh. Sau khi đi ra, vẻ mặt mờ mịt. Quả thật là hai vạch, cô thật sự đã mang kết hôn, cô mới hai mươi hai, Tiếu Dương hai mươi ba, hai người không muốn có con quá sớm. Sau một năm kết hôn, mẹ chồng đã từng nói bóng gió ý kiến của mình, đại ý là hai ba mẹ chỉ có một người con là Tiếu Dương , bây giờ anh đã kết hôn, trong nhà có chút lạnh lẽo. Mấy người bạn bè, con cái sau khi kết hôn được nửa năm, đã hạ sinh quý tử, thật khiến người khác hâm Hiểu Nhiên lúc ấy im lặng không nói, cũng không phụ họa thêm. Lúc đó, cô và Tiếu Dương đã mâu thuẫn không ngừng, nào có tâm tình muốn có đấy, Tiếu Dương thật ra cũng từng đề cập qua với cô, nói có đứa con mới giống gia đình, đương nhiên muốn hay không vẫn là từ cô quyết đương nhiên không đồng ý. Thật nực cười, dựa vào đứa con để gắn bó tình cảm gia đình, cô không phải rơi xuống thảm hại như điều, bây giờ cô biết mình mang thai, chỉ trong nháy mắt, người đầu tiên cô muốn nói chính là Tiếu ở trong phòng, tay cô không tự chủ bấm lên điện thoại một dãy số quen thuộc, khi ấn tiếp đến nút gọi, ngón tay đột nhiên dừng lại. Làm gì vậy? Anh đã không có trách nhiệm và nghĩa vụ đối với bất kể chuyện gì của cô. Cô dựa vào cái gì nghĩ anh sẽ thay cô quyết định, cô làm gì có quyền quấy rầy đây, bọn họ chỉ như hai người xa lạ mà chút sức lực ngã lên giường, di động cũng ném sang một bên. Nghĩ mình đã đủ kiên cường, nhưng khi gặp khó khăn, cô cũng chỉ là phụ nữ yếu ớt mà thôi. Cô tùy tay nhấn một dãy số khác, gọi điện cho người bạn cũ của mình Lưu Sảng.“Alo, Hiểu Nhiên, hôm sao lại rảnh rỗi gọi điện cho tớ?”“Tớ mang thai rồi.” Cô nhỏ giọng nói.“Cậu sắp làm mẹ? Chuyện vui, chuyện vui.”“Vui cái đầu cậu, tớ đã ly hôn.” Hiểu Nhiên cười khổ.“Cậu thật không biết quý trọng, giờ đã ly hôn với Tiếu Dương, sau này chẳng lẽ cậu phải làm bà mẹ độc thân sao?” Lưu Sảng nói lý, hàm chứa nhiều trách móc.“Bà mẹ độc thân…” Cô thì thào tự nói. Ý nghĩ đột nhiên léo lên, đúng vậy, vì sao cô không tự sinh đứa nhỏ?.Nghĩ không lâu về sau, có một đứa trẻ thịt mềm mềm nhũn nhũn, lòng của cô chợt thấy mềm mại như bông, đáy mắt tràn đầy ý cười.“Alo, Hiểu Nhiên, cậu không sao chứ?”“À, cảm ơn cậu đã nhắc nhở, tớ biết phải làm thế nào rồi.” Cô sau một lúc lâu mới hoàn Sảng giữ đầu bên kia điện thoại có chút ngây người, cái gì mà biết phải làm thế nào, không phải cô thật sự muốn làm bà mẹ độc thân đấy chứ. “Cậu đừng nghĩ vớ vẩn nữa.”“Tớ muốn có một đứa con, nuôi nấng thật tốt, chiều chuộng nó, yêu nó.”“Như vậy cậu sẽ rất vất vả, bà mẹ độc thân không phải ai cũng có điều kiện làm, cho dù là Tiểu Long Nữ’ sinh ra cũng không được chúc phúc.”Hiểu Nhiên im lặng một lúc, kiên định nói, “Có lẽ nó không thuộc huyết thống cao quý, nhưng mỗi sinh mệnh đều quý giá, và tớ muốn có nó. Tớ không muốn về sau sống sẽ phải hối hận vì sao lúc trước không giữ lại cốt nhục của chính mình.”.Lưu Sảng ánh mắt nóng lên, cô tuy đã quen biết Hiểu Nhiên, nhưng vẫn luôn không hiểu cô ấy.“Khi đứa nhỏ sinh ra, tớ nhất định sẽ phải làm mẹ nuôi.”“Mẹ nuôi sẽ cho cậu làm, phong lì xì có bao nhiêu đều phải đem ra.”*Buổi tối lúc ăn cơm, Khương Hiểu Nhiên không yên lòng, lấy đôi đũa lơ đãng gẩy cơm trong bát.“Con đang ăn cơm hay nghịch cơm thế?” Mẹ trách móc do dự, nhưng vẫn nghĩ đau dài không bằng đau ngắn, bật thốt ra “Mẹ, con có…”.“Có cái gì?” Mẹ Khương trừng lớn mắt, đôi đũa trong tay rơi xuống Nhiên nhìn thẳng mẹ, “Con có thai.”.Mẹ Khương sắc mặt trắng bệch, “Ai?”.“Tiếu Dương.”Môi bà Khương run lên, “Mai mẹ và con ra bệnh viện bỏ đi.”.“Con muốn có nó.” Cô nhìn mẹ, trong mắt tràn đầy cầu xin.“Con nói con muốn có đứa trẻ này, thêm cái gì loạn nữa. Con không nghĩ về sau còn muốn kết hôn sao? Có đứa nhỏ này, ai sẽ lấy đây?”“Không lấy vừa lúc, con cùng nó sống cả đời.”Mẹ Khương thở dài, “Nhưng lúc mẹ về già, về sau con lẻ loi hiu quanh làm sao bây giờ?”.Khương Hiểu Nhiên vuốt ve bụng, “Con còn có đứa trẻ này mà.”.Mẹ Khương nhìn vẻ mặt quật cường của cô, hiểu được hành động lời nói đó, cúi người nhặt đôi đũa, đặt lên bàn. Cơm còn chưa ăn xong, đi vào Hiểu Nhiên đương nhiên hiểu tâm tư của mẹ, nhưng có điều cô muốn đứa nhỏ này, bất luận là ai cũng không thay đổi quyết định của cô. “Con xin lỗi, mẹ.”. Cô lặng lẽ nói trong lòng.*Tiếu Dương sau khi ly hôn, sống một mình ở căn hộ một thời đầu, anh thấy có thể thích ứng với cuộc sống thế này. Cuối tuần, mặc kệ ngủ muộn, không có người lải nhải gọi. Mặc kệ rời giường muộn, cũng không có người quấy rầy, tự do tự tại. Buổi tối, lúc nghe nhạc, nếu không đeo tai nghe cũng chẳng gây trở ngại có điều duy nhất không được hoàn mỹ trong những ngày này, đó là thường xuyên phải ăn mỳ ăn liền, không còn có đồ ăn nóng chờ ngày, bắt đầu nhớ lại những ngày trước ngủ của căn hộ này, trước kia có hai người ở. Bây giờ chỉ có một người ở nhà, cảm thấy thật trống tối ngủ quá muộn, ban ngày đi làm không tránh được thất thần phân tâm. Các nhà phân tích chứng khoán cho rằng, bộ não phải hoạt động mới có sức lực. Quản lý thấy anh bộ dạng đãng trí, hùng hồn nhắc nhở anh, người trẻ tuổi, ban đêm hoạt động cần phải kiểm soát, không nên để cạn kiệt thể lực, khiến cho anh dở khóc dở nhiều mỳ ăn liền, bây giờ vừa thấy nó, dạ dày cảm thấy khuấy đảo. Buổi tối về nhà, ngủ trên giường lạnh, bất giác nhớ đến thân thể mềm mại bây giờ, chỉ có thể hoài niệm mà đó, ba mẹ nghe được tin, vội vàng đến thành phố Tiếu lập tức mắng, “Lúc trước, mẹ đã không đồng ý hai đứa kết hôn. Với điều kiện của con, thiếu gì con gái theo. Sau không chịu nổi sự cứng rắn của con, mẹ mới miễn cưỡng đồng ý. Bây giờ tốt rồi, kết hôn mới hai năm đã ly hôn.”.“Con nhỏ trong lòng cũng chịu khổ sở, bà đừng nhiều lời nữa.” Ba Tiếu đúng lúc này cắt ngang lời nói của Tiếu ở nhà không lâu, vội vàng giúp anh thu xếp đối ngày, mẹ Tiếu đưa cho anh ảnh chụp, “Người này là con gái của bạn mẹ, tốt nghiệp đại học T, sau ở lại thành phố B công tác.”.“Mẹ, con mới hai mươi lăm tuổi, gấp gáp làm gì?” Tiếu Dương không thèm để ý đến ảnh chụp.“Vậy lúc trước con mới hai mươi ba tuổi đã đòi kết hôn thì sao?” Mẹ Tiếu đanh Dương cười khổ, thật sự là tự thả đá vào chân mình, xem ra không đi xem mắt không được yên thân, “Đi đi đi, mẹ sắp xếp thời gian, con tóm lại sẽ đi!”.Chiều chủ nhật, Tiếu Dương và người phụ nữ được giới thiệu ngồi trong một quán cà Dương lơ đãng quan sát người phụ nữ này. Thật tốt, không đến mức quá khó khăn, chỉ là cùng cô nói chuyện yêu đương, vẫn là miễn thực, anh cũng không phải là người trông mặt mà bắt hình dong. Nhưng giờ phút này, cho dù trước mặt là mỹ nữ tuyệt thế, anh cũng không có tâm nhìn chằm chằm vào hơi cà phê bốc lên, không khỏi nhớ đến ngày lần đầu tiên nhìn thấy Khương Hiểu Nhiên. Khương Hiểu Nhiên đã lên kế hoạch từ lâu, quyết định mở hiệu đầu cô định mở cửa hàng quần áo, sau lại phát hiện quần áo rất nhanh đổi mốt, cần vốn lớn, căn bản không thích hợp với điều kiện tài chính của cô. Lại nghĩ nên mở cửa hàng ăn nhỏ, đầu tư nhỏ sợ khó tìm đầu bếp giỏi, cái cách này cũng không thể thực hiện được. Cứ nghĩ trước sau, vẫn nên mở hiệu sách nhỏ, không cần mời người làm, sách báo cũng sẽ không bị đào hoạch vĩnh viễn không theo kịp biến hóa, cô cực khổ chăm chỉ tìm kiếm nhà thuê mặt bằng mở hiệu sách, không phải tiền thế chấp quá nhiều thì cũng là loại chuyển nhượng giá thành rất cao, cô hoàn toàn không có khả năng gánh Hiểu Nhiên đi bộ vu vơ bên đường, ánh mặt trời giữa trưa thu len lỏi qua những ngọn cây, tinh nghịch chạy nhảy bao xung quanh cô. Khương Hiểu Nhiên hai tay ôm ngực, trong lòng có cảm giác se lạnh, ngay cả ánh mặt trời cũng không thể xua tan được phần ngoại ô đường xá trống trải, tuyến đường bốn phương kéo dài, cô bất giác đi đến cửa siêu thị nổi tiếng cao cấp.“Mỹ nữ, mua đĩa CD về xem đi! Phim mới của Thành Long Đặc vụ mê thành’, hay bom tấn Hollywood Xác ướp’, giá bán năm tệ, lỗ vốn nên bán đại phá giá, tâm động không bằng hành động.”Cô đánh giá anh chàng tuổi đôi mươi trước mặt, “Có phải đang có chương trình khuyến mãi?”.“Ha ha, nếu có khuyến mãi, có lẽ tôi đã làm chủ lâu rồi.”“Siêu thị cho phép mở cửa hàng này à?” Cô vẻ mặt không chàng thần bí cười, nghiêng đầu quay sang khách hàng khác giới thiệu, một lát đã bán được năm Hiểu Nhiên đứng một bên suy nghĩ, nhìn xung quanh, phát hiện thấy quầy hàng đối diện gần như bỏ không.“Này ông chủ, cậu kinh doanh thật tốt. Cho tôi cái hai đĩa đó.”Anh chàng đắc ý nói “Cửa hàng bán đĩa này của tôi kinh doanh tốt nhất đó.”.“Các cậu cũng thuộc quản lý của siêu thị à?” Khương Hiểu Nhiên cầm đĩa trong tay, không để ý hỏi.“Đó là chuyện đương nhiên, mỗi tháng phải trả ba ngàn tệ tiền thuê cho văn phòng quản lý.”Khương Hiểu Nhiên cười tủm tỉm đưa cho anh chàng 10 tệ, xoay người đi vào siêu đi vào văn phòng quản lý ở tầng bốn, “Xin chào, xin hỏi đây có phải văn phòng quản lý không?”.“Có chuyện gì sao?” Một người phụ nữ trung niên hỏi.“Chào chị, tôi muốn thuê một gian hàng trước cửa siêu thị được không?”“Cô bán gì?” Một người đàn ông đeo kính hỏi cô.“Tôi tính bán sách.”Người đàn ông đeo kính hỏi người phụ nữ trung niên, “Bán sách chắc không có xung đột gì trong siêu thị?”.Người phụ nữ gật đầu, “Cô gái vận khí cô thật tốt, lần trước cũng có người muốn thuê, chúng tôi cũng chưa đồng ý. Chỉ cần làm trái quy định siêu thị, cô không thể kinh doanh.”.“Đương nhiên rồi, tôi chỉ bán sách.”“Chỉ đơn giản là sách thôi sao? Có sắc’ cũng không thể được.”“Ông yêu tâm, tôi sẽ không làm những chuyện như vậy, sẽ không gây phiền phức cho siêu thị.”“Vậy được rồi, trước mắt cô nộp ba tháng tiền thế chấp, một tháng tiền thuê, tổng cộng một vạn hai ngàn tệ.”Hiện giờ trong tay Khương Hiểu Nhiên tổng cộng cả tiền gửi ngân hàng chỉ có một vạn ba ngàn năm trăm đồng mới có khả năng trả. Cô vẻ mặt thành khẩn nói, “Chị có thể để tôi nộp một tháng tiền thế chấp được không, trong tay tôi tiền không nhiều lắm, tôi muốn chừa chút tiền mua sách.”.Người phụ nữ vẻ mặt khó xử.“Mọi người đều nộp ba tháng, chúng tôi đối xử rất bình đẳng.” Người đàn ông đeo kính giải thích.“Tôi cũng biết các vị rất khó xử, nhưng tôi thực sự không có khả năng, nếu không tôi sẽ nộp một tháng tiền thế chấp, hai tháng tiền thuê, các vị cố gắng dàn xếp giúp tôi.” Sắc mặt cô đỏ bừng phụ nữ suy nghĩ một lát, trả lời, “Tôi xem cô cũng vì việc buôn bán, cũng muốn giải quyết nhanh nên đồng ý kí hợp đồng với cô. Nhưng trường hợp này ngoại lệ chúng tôi mới chiếu cố cô, hợp đồng chi tiết cô đừng nói cho người khác.”.“Còn không cám ơn khoa trưởng của chúng ta.” Người đàn ông đeo kính nói tiếp.“Cám ơn chị nhiều.” Khương Hiểu Nhiên cúi người chín mươi độ, lòng tràn đầy niềm cảm kích, thế gian này dù sao vẫn có rất nhiều người nhà, mẹ Khương biết cô đi thuê nhà, vẻ mặt áy náy, “Mẹ vô dụng, trong tay cũng chỉ tiết kiệm vài đồng, cũng không đủ để mở gian hàng.”.Nói xong đi vào phòng, khi đi ra trong tay bà cầm một quyển sổ nhỏ hình chữ nhật.“Mẹ giờ chỉ có năm ngàn tệ, con cầm mua sách.”Cô nắm chặt sổ tiết kiệm trong tay, “Mẹ, về sau nhất định con sẽ kiếm được gấp hai, hai mươi, một trăm ngàn.”.Mẹ Khương ánh mắt nhu hòa, “Con bé này, mẹ không cần con kiếm nhiều tiền, tâm nguyện duy nhất chỉ mong bình an hạnh phúc là đủ rồi.”.Một bên, Dương Dương tiến vào lòng cô gọi, “Mẹ, mẹ, mẹ.”.Khương Hiểu Nhiên ôm Dương Dương, thân hình mềm mại như bông giúp cô cảm thấy ấm áp phút này, chỉ mong thời gian yên lặng, ngừng trôi, ngừng lại để hình ảnh này mãi thành một bức ảnh đẹp nhất.*Sáu năm sau, vào một buổi sáng sớm, Khương Hiểu Nhiên đứng trước gương vội vàng chải đầu, vẫn kiểu tóc đuôi ngựa như những năm ba mươi hai tuổi, vậy mà tóc tai còn làm trẻ thế này, cô nhìn chính mình mà tự giễu giờ, các đường phố phổ biến tóc dài thẳng, sau một thời gian lại thịnh hành kiểu tóc xoăn, người nào không uốn tóc sẽ trở thành kẻ lỗi thời, bất hạnh thay cô chính là một trong số đánh kem phấn lên mặt, không biết khi nào trên xương gò má đã xuất hiện vài điểm mờ nhạt, cô nhẹ nhàng sờ vào bất giác giật thực năm tháng thúc giục con người, cuộc sống trôi qua rất nhanh, thời gian một đi không trở ngày trước đây, chủ cửa hàng chuyên kinh doanh mỹ phẩm trong siêu thị Vương Diễm Diễm nói cô chỉ biết kiếm tiền chứ không biết tiêu tiền, mấy năm qua chưa bao giờ mua mỹ phẩm đắt tiền, luôn coi mấy loại rẻ tiền phù hợp với mình, vì vậy đến ông trời cũng không ban bố cho khuôn mặt đến việc cô kiếm tiền, hàng năm cũng được ba bốn vạn, trả tiền học phí Dương Dương học hàng năm sáu ngàn tệ, mặt khác học đàn tranh năm ngàn tệ, đưa lại cho mẹ mỗi tháng sinh hoạt phí một ngàn năm trăm tệ, dường như còn lại không có không phải không muốn tiêu tiền, mà căn bản không có tiền, vì vậy càng sợ không dám tiêu. Mấy năm qua trong tay chỉ có hai vạn tệ, muốn mở cửa hàng riêng chỉ có thể là giấc vào quầy sách, chân tay nhanh nhẹn dọn sách, mỗi ngày phải dọn dẹp quầy sách mất một giờ. Cô lau mồ hồi trên trán, vẫn còn kịp ngồi xuống ghế.“Chị Hiểu Nhiên, nói cho chị tin tức đặc biệt này.” Dư Lãng thần bí cười hề hề đi vào quầy hàng cô.“Không bán đĩa sao, chạy sang đây vui vẻ vậy?”“Biết không, giám đốc thực sự hôm nay sẽ tới tuần tra cửa hàng.”“Giám đốc thực sự?”Dư Lãng bộ dáng như biết rõ nội tình, “Năm trước, giám đốc bị Cố thị thu mua, cho nên giám đốc hiện tại chính là tập đoàn Cố thị Cố Thiên Nhân.”.“Cố Thiên Nhân, cậu chắc chắn?”“Đương nhiên, chị gái em làm ở Cố thị, tin tức phát ra hoàn toàn chính xác.”.Bên này, trên đường lớn một vài chiếc ô tô dừng trên xe người đàn ông khoảng trên dưới ba mươi ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng, khuôn mặt tuấn mỹ, đồng phục áo sơmi màu xanh, khí chất lỗi lạc siêu sau vài người tùy tùng như đưa rước ngôi sao, theo sát ngay ta bước tới cửa, đột nhiên dừng lại. chỉ tay về phía quầy hàng, “Sao lại thế này?”.“Cố đổng, họ vẫn bán hàng ở đó, đã được sáu năm.” Người quản lý đứng bên cạnh cẩn thận giải thích.“Vẫn? Khó trách nơi này dễ dàng đổi chủ.” Anh ta cười lạnh.“Tôi lập tức thanh lý hợp đồng với bọn họ.” Người quản lý lấy khăn tay lau mồ hôi trên nữ thư ký xuất hiện đẩy cửa kính, Cố Thiên Nhân đang muốn đi vào bên trong.“Cố đổng, xin dừng bước.” Khương Hiểu Nhiên la Thiên Nhân bước chân dừng lại, quay đầu nhìn về phía cô, ý nghĩ bỗng nhiên trở nên mê muội, anh ta cố gắng ổn định, một lát sau, hỏi cô “Có chuyện gì?”.“Vì sao không cho chúng tôi bán hàng ở đây, chúng ta đã ký hợp đồng hai năm.”.“Hợp đồng là vật chết, người là sống.”“Vậy anh cần phải nói rõ ràng nhưng đằng này lại bỏ qua không phân rõ phải trái.” Khương Hiểu Nhiên ngẩng cao đầu, phẫn nộ nhìn chằm chằm vào anh Thiên Nhân thú vị nhìn kĩ cô, trong mắt không hề phát hiện nét cười.“Tốt lắm, Khương Hiểu Nhiên, không cần ở đây làm ồn. Chuyện của cô, buổi chiều đến văn phòng tôi.” Quản lý vội vàng giải người cùng Cố Thiên Nhân đã đi Hiểu Nhiên nghĩ, tôi đâu có ngốc, buổi chiều nói chuyện với ông, đơn giản chỉ là bồi thường tiền, đến lúc đó không lo cuốn gói chạy lấy người thì chỗ này, mình đi chỗ nào để tìm địa điểm thích hợp, người nhà mình sẽ sống thế nào?Cô nhìn Dư Lãng nói, “Tiểu Lãng, giúp tôi trông quầy, tôi đi nói chuyện với bọn họ.”.“Chị à, chị yên tâm đi, nhất định phải nói ra được ý kiến của chúng ta.”Khương Hiểu Nhiên gật đầu với cậu, bước đi tiêu sái vào siêu thị, dáng vẻ thấy chết vẫn không sờn khí nhanh nhẹn theo chân Cố Thiên Nhân, im lặng theo, anh ta đến kho hàng, cô ở ngay cửa chờ. Anh ta đến phòng họp, cô ở ngay hàng lang đến khi Cố Thiên Nhân chấm dứt công việc thời gian đã chạng vạng.“Đã đặt cơm chưa?” Anh ta hỏi thư kí bên cạnh.“Dạ rồi, mười lăm phút nữa đưa tới.”“Đặt thêm một phần dưa chua xào ruột, đưa đến phòng khách cho tôi”.Anh ngồi dựa vào ghế, ngẩng đầu trông thấy Khương Hiểu Nhiên đứng ở cửa, “Nơi này tôi không cần thần giữ cửa.”.Khương Hiểu Nhiên xấu hổ đi vào, “Cố đổng, bây giờ anh có rảnh không?”.“Cô áp sát gần người như vậy, tôi có thể nói không rảnh sao?”“Đã như vậy, tôi sẽ đi thẳng vào vấn đề, ngài không thể bỏ hết gian hàng của chúng tôi được, hợp đồng của tôi còn hai năm nữa”“Quản lý Đinh, phiền anh đưa hợp đồng đã ký mấy gian hàng đó lại đây.” Cố Thiên Nhân gọi điện thoại cố định sang phòng quản lý.“Có vẻ cô đứng cả buổi chiều, không thấy mệt sao?” Anh tùy ý Hiểu Nhiên đột nhiên cảm thấy đau nhức khắp bắp chân, cô thuận thế ngồi lên sô pha, cả người mỏi mệt, khiến cơn tức giận biến mất hơn nửa.“Cố đổng, bữa ăn của ngài, còn có dưa chua xào ruột.” Thư kí đem hộp cơm lên bàn làm việc, xoay người ra mở nắp, “Phải, cơm ngon. Ruột tôi không thích ăn, cho cô đấy.”.Khương Hiểu Nhiên thấy cách nói chuyện của anh rất kì lạ, họ mới lần đầu gặp mặt, còn không thân đến mức này. Nhưng đứng dưới mái hiên nhà người ta không thể không cúi đầu, cô vui vẻ nói, “Cám ơn, cũng vừa lúc tôi đói bụng.”. Cô không ngốc đến mức để bụng đói không phòng đầy mùi thức ăn, Khương Hiểu Nhiên hít một hơi thật sâu, vùi đầu vào ăn, cô ăn rất nhanh. Khi ngẩng đầu, bắt gặp Cố Thiên Nhân đang đăm chiêu nhìn Diệu vừa vào cửa, liền cảm giác không khí trong phòng là lạ. Anh ta đặt hợp đồng lên bàn, sau đó Cố Thiên Nhân thuận tay mở ra rồi lại đặt lên bàn.“Theo hợp đồng, nếu siêu thị cần, có thể thu hồi quầy hàng, nhưng phải bồi thường ba tháng tiền thuê cho họ.” Đinh Diệu nhìn anh giải thích.“Đúng, Khương Hiểu Nhiên, cô nói sao?” Cố Thiên Nhân dùng khăn tay lau Hiểu Nhiên buông đôi đũa, “Tôi không đồng ý, bỏ quầy này, tôi làm sao tìm được địa điểm thích hợp. Không có địa điểm buôn bán, tôi ăn cái gì, uống cái gì, ba tháng tiền thuê trả lại tôi à, không thể dễ dàng như vậy.”.Cố Thiên Nhân nhìn cô không nói, anh rất hứng thú quan sát Diệu không đoán ra tâm sự của giám đốc, đành phải kiên trì nói tiếp, “Hiểu Nhiên, cô đã ở cửa siêu thị bán sách sáu năm, chúng tôi vẫn rất chiếu cố cô. Bây giờ siêu thị đã lên cấp bậc mới, rất quan tâm hình tượng, chính cô nói đặt hàng ở cửa, nhìn vào có phải rất khó coi?”.“Tôi cũng không phản đối cải cách của siêu thị, muốn tôi chuyển đi nơi khác không phải là không thể được, nhưng anh phải để tôi sắp xếp nơi để đi, không thể đuổi ngay tôi ra khỏi đây được.”“Cô muốn đi chỗ nào?” Cố Thiên Nhân thuận miệng hỏi Hiểu Nhiên nghĩ rằng công việc không thể mất, mất thì không thể đến, quanh quẩn trong lòng mới thốt ý tưởng ra “Tầng một lối vào có chỗ để trống không dùng, có thể mở cửa hàng ở đó không?”.Đinh Diệu nhìn Cố Thiên Nhân, khó xử nói, “Chỗ đó vốn cửa hàng mỹ phẩm của Bảo Lệ, nhưng giờ cửa hàng mỹ phẩm lại tập trung ở tầng hai, tạm thời để trống, thường sử dụng để quảng cáo.”.Cố Thiên Nhân thoáng nghĩ. “Vậy cứ mở ở đó đi, cũng tốt khi tạo bầu không khí văn hóa.”Khương Hiểu Nhiên không thể tin được lỗ tai mình, tầng một siêu thị, tấc đất tấc vàng, tuy diện tích chỉ có năm mét vuông, nhưng dù sao cô vẫn có thể ở trong này không cần ở bên ngoài dầm mưa dãi nắng.“Vậy còn cửa hàng Dư Lãng ở đó?”“Cô còn nhàn nhã lo cho người khác sao?” Cố Thiên Nhân híp Diệu nhanh nói tiếp, “Tầng một không còn vị trí, tầng ba là cửa hàng gia dụng, khả năng còn có vài vị trí.”.Khương Hiểu Nhiên nghĩ lại, “Tôi không nên thay Dư Lãng làm chủ, anh trực tiếp nói chuyện với cậu ấy.”. Nói xong, xoay người rời Diệu đứng một bên, cẩn thận hỏi, “Cố đổng, muốn vào trong siêu thị, khởi điểm là hai vạn tệ đặt cọc, tiền thuê cũng phải gấp hai tiền cô ấy thuê bên ngoài, hợp đồng nên định thế nào?”.“Anh ngày đầu làm việc ở trong này à, sao chuyện này cũng phải hỏi tôi?”“À, tôi hiểu. Tôi đi ra ngoài trước.”Ngay khi anh ta đi tới cửa, Cố Thiên Nhân liền gọi anh ta lại, “Nhà cô ấy có phải rất khó khăn không?”.Đinh Diệu xoay người đi đến trước mặt anh “Cô ấy một mình nuôi con nhỏ, bình thường rất tiết kiệm, có gì đắt cũng không dám mua.”.“Vậy kí hợp đồng trước với cô ấy.”Đợi Đinh Diệu đi rồi, Cố Thiên Nhân nhẹ nhàng day huyệt thái dương, hôm nay sao vậy? Ma xui quỷ khiến thế nào mà lại thương tiếc một người phụ nữ, phải biết rằng trong từ điển của anh, bao nhiêu năm nay không hề xuất hiện từ giải thích duy nhất, rất cô nhà, đối mặt với khuôn mặt kiêu ngạo kia, anh sợ ngay cả thấy cũng không ngủ được. Anh vẫn hay đi spa thư giãn, nơi đó phụ nữ đủ mọi hương sắc, phong tình vạn chủng, đúng là nơi tốt nhất để đàn ông giải quyết phiền khuya ngày hôm sau, Cố Thiên Nhân trở lại ngôi nhà ở trung tâm thành phố. Căn hộ tầng cao nhất, lựa chọn khi vừa kết hôn, trang hoàng đơn giản trang nhã, là phong cách anh đầu, ngoài công việc dường như mỗi ngày anh đều về dù chỉ là hôn nhân vì lợi ích anh cũng hy vọng kính trọng như khách, luôn chung sống hòa điểm của anh, hôn nhân không cần tình yêu, quan trọng chỉ là thỏa hiệp của riêng mình, hai bên chung sống thân không biết do quan điểm sống khác nhau, hay tính cách hai người mà khi ở cùng nhau ba ngày một trận cãi, năm ngày một trận chiến, dần dần nhà là nơi anh e sợ, tránh còn không rồi, anh nghe theo bạn tốt làm luật sư tư vấn, quyết định cùng vợ kí một hợp đồng hôn nhân, đơn giản là trước mặt mọi người tình cảm, sau lưng thì không can thiệp, mỗi tháng đưa cho cô ấy chi phiếu năm mươi vạn, để mua cái thanh đi vào phòng khách, trong phòng đèn bật sáng Yến Ny mặc áo ngủ, cầm ly rượu vang trong tay, “A, người đã trở về. Cố đổng, chúng ta dường như không chạm mặt một tuần rồi.”.Cố Thiên Nhân giọng nói lạnh lùng, “Hy vọng cô hiểu được thân phận của mình.”.“Thân phận cái gì, tôi là vợ hợp pháp của anh, không phải loại đê tiện anh dùng tiền mua được ở bên ngoài.” Phan Yến Ny cao ngạo ngẩng đầu.“Cùng là dùng tiền của tôi, nhưng phụ nữ bên ngoài có thể mang lại cho tôi vui vẻ. Cô thì làm được cái gì?” Anh trào phúng cười.“Anh lấy tôi so với họ, so sánh với cái loại phụ nữ hạ lưu sao?” Phan Yến Ny không kiềm chế được gào to.“Chú ý dáng vẻ của cô, tìm từ thích hợp, tôi nhớ rõ hiệp ước có quy định rõ ràng. Nếu cô làm trái, khả năng chi phiếu tháng sau sẽ ít hơn một số không.”Phan Yến Ny đem những lời muốn nói bên miệng nuốt xuống, ai thèm quan tâm đến tiền của anh, những lời đó trước kia cô có thể thốt ra. Nhưng bây giờ, cô đã quen ăn mặc cao sang, quen cuộc sống xa hoa, kết giao với phu nhân ngang thân phận. Bố cô năm nay theo thị trưởng lùi về vị trí thứ hai, cô còn có lợi thế gì để giao phong với Cố Thiên Nhân Thiên Nhân đi lên cầu thang, bỏ lại một câu, “Ngày mai cùng tôi về nhà cũ ăn cơm.”.Đây là vai diễn của cô, Phan Yến Ny bi ai cười, ly rượu rơi xuống đất, chất lỏng màu đỏ chảy dọc dần dần thấm đẫm tấm thảm Ba Tư, ngọn đèn ở trên chiếu xuống, kiều diễm đến đáng sợ. Khi Khương Hiểu Nhiên về nhà, đèn phòng khách vẫn còn sáng, mẹ từ phòng bếp múc một bát canh hạt sen đưa cho cô.“Mẹ, đã muộn rồi sao mẹ còn chưa ngủ?” Cô uống ngụm canh, thật ngọt.“Có một số việc muốn thương lượng với con. Dì con gọi điện muốn mẹ về nhà sống cùng, chú con năm trước qua đời, dì ấy ở một mình cũng cô đơn. Mẹ cũng đã nhiều năm không về nhà.” Bà Khương chậm rãi Hiểu Nhiên ngẩng đầu nhìn mẹ, trong lòng cũng cảm thấy áy náy, ở thành phố B nhiều năm như vậy, chưa dành cho bà những ngày sống thoải mái, lại luôn để bà phải lo lắng.“Mẹ, mẹ cũng nên đi nhiều nơi một chút, Dương Dương cũng đã lớn, cửa hàng của con kinh doanh rất tốt, mẹ đừng lo lắng cho con.”“Con đừng trách mẹ nói nhiều, việc để trong lòng mẹ đã lâu. Năm nay, con đã ba mươi bốn tuổi, Dương Dương cũng chín tuổi. Bạn bè bên cạnh con đều đã thành gia lập nghiệp, tuổi của con cũng không còn trẻ nữa, nháy mắt, rồi lại đến bốn mươi, thời gian đối với phụ nữ đảo mắt đã trôi qua rất nhanh. Con là đứa tốt tính, bằng dung mạo tính cách của con, tìm một người tương đương cũng không quá khó, đừng để mẹ đi rồi vẫn phải suy nghĩ mãi về việc này.”Lòng Khương Hiểu Nhiên chua xót, cô sao không biết mẹ lo lắng cho mình, nhưng có điều cô vẫn chưa nghĩ đến chuyện đó. Có những lúc, cô cũng muốn giống những người khác, có chồng, về già có người trò chuyện, làm bạn. Dương Dương cũng cần một người ba, một nhà ba người cuối tuần đi xem phim, đi chơi công viên. Kỳ thật cuộc sống an nhàn như vậy, như lúc còn trẻ đoàn tụ sum vầy, thề non hẹn biển thì khó cầm bát đặt lên bàn trà, khẽ cười nói “Mẹ, mẹ yên tâm, ngày mai con đi tìm Lưu Sảng, nhờ cô ấy đứng ra giúp con giới thiệu một người bạn, thế không phải dễ dàng sao.”.Hôm sau, bà Khương đến thành phố A, Khương Hiểu Nhiên quả thực đến tìm Lưu trưa, hai người đến nhà hàng ẩm thực ăn cơm, đây cũng là nơi Khương Hiểu Nhiên ưa thích nhất, rau xào nhiều, hương vị nồng đậm, mà giá cả rất hợp khi ngồi xuống ghế, vẻ mặt Lưu Sảng đầy bất ngờ.“Này, cậu định làm gì mờ ám mà hẹn đến cái phòng nhỏ này hả?”“Không có cách nào khác, tớ chỉ muốn hối lộ cậu.”“Nói đi, chỉ cần không phải giết người phóng hỏa, những chuyện các chị em chúng ta nào có so bì ai với ai.”“Bên cạnh cậu có người đàn ông hoàng kim anh tuấn độc thân nào không?”Lưu Sảng đang uống một ngụm nước, nghe được câu này phun hết ra, “Trái tim ngủ đông mười năm khó thành của cậu cuối cùng cũng đã thức tỉnh?”.“Cậu đã kết hôn, tớ không thể lạc hậu nha.”“Chịu kích thích, chắc chắn là chịu kích thích, nhưng đầu sỏ hẳn là người khác. Nghe nói ở tiệc cưới tớ, có người nào đó nửa buổi rút khỏi hội trường, nguyên nhân thì không cần để tớ nhiều lời, cậu mau thành thật khai báo đi.”Khương Hiểu Nhiên thu nụ cười trên mặt, “Tớ vẫn trả lời cậu là không hề liên quan gì tới anh ấy, nhìn thấy anh ấy và bạn gái thân mật gần gũi, đối với tớ như không có gì, tớ không có cách nào để lòng yên tĩnh như nước. Rõ ràng tớ rời bỏ anh ấy, rõ ràng xa nhau chín năm, rõ ràng tớ đã chuẩn bị tâm lý tốt mọi chuyện, nhưng bản thân vẫn không có cách coi anh ấy là người quen thuộc xa lạ.”.“Nha đầu ngốc này, phải đi tìm anh ta. Dựa vào việc cậu là mối tình đầu của anh ta, đã kết duyên vợ chồng, dựa vào việc cậu vì anh ta nuôi lớn con gái đáng yêu, tớ không tin anh ta không quay đầu lại.”Khương Hiểu Nhiên lắc đầu, “Tớ ngốc, tớ dốt, đối với cậu coi là không có mặt mũi. Lúc trước sau khi xa nhau, ai cũng không ràng buộc ai, hôm nay anh ấy có đối tượng tốt, có duyên tốt, tớ có tư cách gì quấy rầy cuộc sống của anh ấy. Cho dù tớ gạt bỏ lòng tự trọng của mình, cho dù chúng tớ có chung sống cùng nhau, liệu có thể đảm bảo có một cuộc sống tốt đẹp hay không?.“Cậu còn có việc chưa báo cáo nha. Nghe nói cậu và Cố Thiên Nhân đang tay trong tay, ân ái yêu nhau?”“Tình cảnh của tớ và Cố Thiên Nhân, người khác không biết, cậu còn không rõ. Cũng chỉ là bạn bè mà thôi.”“Nói thật nhẹ nhàng, bạn bè. Anh ta là người thế nào lại tùy tiện cùng cậu kết giao bạn bè.”“Lưu Sảng, tớ là người thế nào, cậu hiểu hơn ai hết. Đừng nói anh ấy đã có vợ, ngay cả còn độc thân, tớ cũng không có bất kì mơ tưởng đến anh ấy. Đơn giản là cầu thủ không cùng đẳng cấp, liệu có thể cùng nhau thi đấu thể thao sao?”Lưu Sảng bóc củ lạc cho vào miệng, “Được rồi, không phải tìm đàn ông bên cạnh tớ sao, giao cho tớ.”.“Cuộc sống tân hôn thế nào?”“Vẫn như cũ. Anh ta một tuần có năm ngày ở nhà, còn lại hai ngày xã giao.” Lưu Sảng chẳng hề để ý Hiểu Nhiên lấy bánh mật bên cạnh, hỏi tiếp, “Còn với sinh viên kia?”.“Hai người chung sống cùng nhau hai năm. Hôm kia tớ và đồng nghiệp đến khách sạn liên hoan, vừa hay gặp anh ta và cô gái kia. Đừng nói, bộ dáng đúng là kiều diễm động lòng người, tớ mà là nam, sợ cũng không chịu được.”“Cậu bị người bán, vậy mà còn giúp người đòi tiền mặt, tiểu tam sợ nhất là đối phó với những người như cậu.”“Vậy làm sao bây giờ? Lén theo dõi? Chân trước đuổi sói đi, chỉ sợ sau lưng lại có con hổ, tiểu tam nay thất nghiệp, lấy người này ở nhà an dưỡng sống tạm.” Lưu Sảng nhẹ nhàng nhâm nhi Hiểu Nhiên nhìn vẻ mở mang của cô ấy, trong lòng không hiểu sao thấy không thoải mái, lời nói an ủi cũng không nói lên lời, chỉ có thể mỉm cười.“Cậu cười thật khó coi, tớ cũng không phải nợ tiền cậu.” Lưu Sảng cười nồng Hiểu Nhiên cố ý nói quyết liệt, “Cái cậu nợ tớ còn nhiều hơn tiền bạc, cậu rõ ràng nợ tớ một người đàn ông.”.“Nóng nảy đi, nóng nảy đi, có phải gần đây có điều không hài lòng, nên tức giận cũng nảy nở hay không?”Hai má Khương Hiểu Nhiên nóng như lửa đốt, trừng mắt nhìn Lưu Sảng, toàn bộ mặt xuân sắc, dường như bị cơn tức giận áp hết lên.“Ôi, đáng tiếc tớ không phải đàn ông, nếu không cậu đừng nghĩ kết hôn được.”“Lưu Sảng đáng chết này.” Khương Hiểu Nhiên đột nhiên véo hai má cô ấy, “Cậu còn dám nói bậy.”.Ngày hôm sau, trong quán trà ở gần công viên thành phố B, Khương Hiểu Nhiên trang điểm vẻ ngoài cẩn thận đến gặp người đàn ông Đặng đàn ông tóc húi cua, vẻ mặt ôn hòa, làm cho người khác có cảm giác sạch sẽ tươi ta gọi một tách Bích loan xuân, một ít bánh, sau đó nhẹ nhàng đặt tách trà nhỏ trước mặt cô.“Nghe Lưu Sảng nói, em đang mở một cửa hàng, bình thường chắc rất bận rộn.”“Được nhiều người giúp đỡ, đôi khi có thể vụng trộm lười biếng.”“Tình cảnh của em tôi đại khái cũng đã biết, ly dị, độc thân một mình. Nghe nói em có một con gái, rất ngoan, con gái đáng yêu nhu nhuận. Lần sau em mang con gái ra ngoài cùng chơi, được không?” Ánh mắt người đàn ông thành khẩn nhìn Hiểu Nhiên nghe anh ta nhắc đến Dương Dương, trong lòng phút chốc mềm đáp lại rõ ràng, “Được a.”.Hai người nói chuyện, suốt buổi gặp mặt Đặng Phổ nói chuyện khá thú vị , Khương Hiểu Nhiên nghe rất mới mẻ, cũng nói nhiều hơn so với bình thường, không khí thản nhiên, nhưng rất hài đó, hai người dùng bữa tối trong một nhà hàng nhỏ bình thường, đồ ăn thức uống rất đơn giản. Ăn xong, Đặng Phổ muốn đưa cô về nhà, cô từ chối, cuối cùng tự về để cô chấm điểm cuộc hẹn hôm nay, cô có thể đưa ra điểm chuyện đều như mong muốn của cô, một người đàn ông bình thường, một cuộc hẹn bình thường, về sau có lẽ cũng là một ngày bình tóm lại đã không diễn ra như vậy, đến cuối cùng nguyên nhân là gì, cô không biết cũng không muốn biết, đôi khi người ta có thể tự coi là ngốc để sống hạnh phúc hơn.——— ————————Lần này Tiếu Dương về thành phố B, chủ yếu vì đưa tổng bộ công ty di chuyển đến đó, tâm tình của anh rất phức tạp. Chờ đợi, do dự, thậm chí là sợ hãi. Cho đến khi đặt chân nên mảnh đất này, con tim bỗng nhiên xa vời kia, giờ khoảng cách ổn định, giống như cảm giác người lang thang được trở về thực tế nhà anh ở thành phố A, cha mẹ ở đó, thành phố B chỉ là nơi anh học tập bốn năm, là nơi anh làm việc hai năm, sao được coi là nhà của anh?Tiếu Dương ống cạn ly rượu, ánh mắt dưới ngọn đèn chiếu rọi lấp lánh tỏa sáng.“Thật tính kết hôn?” Tô Tuấn thưởng thức ly rượu trong tay, trong lòng cảm thấy không đúng, Quách Doanh kia tuy nói dung mạo có vẻ tuyệt vời, nhưng cảm giác vẫn khống giống chuyện năm xưa.“Cậu đều đã kết hôn, tớ cũng không thể ngoan cố đến cùng, năm nào về nhà ba mẹ cũng thúc giục, cho nên hoàn thành tâm nguyện của họ.”“Buông xuống?”Buông xuống? Làm thế nào để không thể buông xuống? Tiếu Dương thở hôm đó ở tiệc rượu, anh chăm sóc quan tâm, nói năng nhỏ nhẹ với Quách Doanh, kỳ thật hơn nửa chỉ là diễn trò. Đơn giản là nói cho người phụ nữ nhẫn tâm kia, rời bỏ cô, anh càng có hạnh phúc mỹ mặt cô tái nhợt, thấy hình bóng cô choáng ngợp, lòng anh có một loại trả thù khoái sau lại nhìn thấy cô và Cố Thiên Nhân nắm tay rời đi, tim anh mới đầu là đau đớn, tiếp theo lại lo lắng cho cô, chẳng lẽ cô không biết anh ta là người đã có vợ, vậy mà vẫn… Anh không dám tưởng tượng một khả năng khác.“Cậu và Lưu Sảng đã tu thành chính quả, lúc đầu tớ thật sự không lạc quan về hai người.” Anh chuyển chủ đề.“Con mẹ nó cũng thực kì quái, mấy năm nay mỹ nữ bên người không thiếu, nhưng chính cô ấy làm cho tớ có ý niệm kết hôn trong đầu.”Tiếu Dương nghĩ rằng, tình yêu thời trẻ, không có lẫn tạp chất, làm cho người ta nghĩ vĩnh hằng có được là điều tự nhiên.“Cậu chuẩn bị mọi việc đều thuận lợi như vậy, không phải tính yên ổn đấy chứ?”“Vợ của tớ chỉ có một người, nhưng người kia thật đúng là khó nói. Cậu có biết không, ba tớ và mẹ tớ là thanh mai trúc mã, hồi nhỏ vô tư, cuối cùng lại kết hôn, có tớ, từ đó về sau vui vẻ hạnh phúc. Ai cũng không thể tưởng tượng đến, mẹ tớ lại bỏ đi theo người khác. Tớ không tin trên đời này có cái gì là duy nhất, tớ chỉ muốn tùy theo cảm giác.”Tiếu Dương chụp bả vai anh, “Nào, hôm nay không say không về.”.Khi đi ra quán bar, Tiếu Dương đã nửa say nửa tỉnh. Anh lái xe, đi xuyên qua các con phố lớn, con đường nhỏ, cuối cùng dừng xe trước một dãy nhà dân cư trong ngõ sổ quen thuộc kia còn lóe lên ánh đèn mong manh, đã muộn thế này, cô còn chưa ngủ, không biết giờ cô đang làm gì?Ở thành phố G, khi mỗi đêm dài yên tĩnh, anh đều không tự chủ nhớ đến ràng muốn vứt bỏ cô ra khỏi cuộc sống, nhưng nụ cười của cô, vì sao không thể quên đi?Thời gian là liều thuốc tốt nhất, nhưng lại không cứu chữa được ra, trí nhớ càng muốn quên, lại càng khắc đó anh bắt đầu đón nhận tình cảm mới, nhưng trái tim kia cuối cùng đã không còn hương vị ngọt ngào, cay đắng chia ly năm trước, mẹ giới thiệu Quách Doanh làm trợ lý cho anh, anh đương nhiên hiểu tâm tư không từ chối, không chủ động, nhưng cũng biến thành tiếp nhận ấy anh đã ba mươi hai tuổi, sớm đến tuổi thành gia lập nghiệp, tìm một đối tác cùng chung sống, không còn tình yêu hôn nhân, cũng chẳng liên quan gì đến ai đâu?Anh đẩy cửa xe, dựa vào lề đườngGió đêm đầu thu, thổi đến mát lạnh, lửa nóng trên cơ thể dần dần bớt đi, tim đập càng lúc càng chân anh không thực ổn định, cứ hướng thẳng về phía đầu là thong thả, dần dần nhanh hơn, đến cuối cùng gần như muốn chạy thật nhanh lên trước..

sau khi ly hôn vẫn tiếp tục dây dưa