Trạng thái: Đang ra. Đánh giá: 5.7/10 từ 28 lượt. Anh gây tội, em ngồi tù. Bị cả gia tộc quay lưng, đến cả bố mẹ cũng từ. Hơn 15 năm sau - khi anh là chiến thần số một thế giới thì cả gia tộc giờ đây mới nhớ tới anh, quỳ luỵ xin anh, Thật nực cười. wAX1. Chương 19 Sáng ngày hôm sau, tại chỗ bán đấu giá Tinh Hải. Bên ngoài cửa đỗ đầy những xe đắt tiền, những quan to mặt lớn đều tụ tập lại, trong đó không thiếu những người từ tỉnh khác đặc biệt theo đến đây. Bởi vì hôm nay tại nơi này, sẽ diễn ra một buổi bán đấu giá trang sức. “Giám đốc, vừa rồi người trung niên bước vào phòng số một là ai vậy? Còn dẫn theo mười mấy người bảo vệ nữa, trông rất là lợi hại!” Một người phục vụ hỏi. “Suyt, nhỏ tiếng thôi! Đó là người giàu nhất Dương Hải của chúng ta – Đường Thiên Bá!” Giám đốc trịnh trọng nói. Cái gì? Người phục vụ kinh ngạc đến thất sắc, không ngờ rằng mình có thể gặp được đại nhân vật trong truyền thuyết. Nhưng quan trong là, vừa rồi hình như cô ta nhìn thấy Đường Thiên Bá đang quỳ rạp xuống trước mặt một người đàn ông trẻ tuổi. Rốt cuộc là đã có chuyện gì? Bên trong phòng số một. “Lão bộc Đường Thiên Bá, xin chào cậu chủ!” Đường Thiên Bá quỳ rạp trên đất, cung kính mà lại nhún nhường. Cảnh tượng này mà bị truyền ra ngoài, sợ là sẽ kinh động cả một Dương Hải. “Không cần đa lễ, đứng dậy đi!” Tần Vũ Phong thản nhiên mở lời. Mặc dù ba năm trước anh đã giải ngũ về quê, thoái ẩn giang hồ, nhưng trong bóng tối lại tổ chức một thế lực thuộc về riêng mình. Tập đoàn Phong Vân! Còn về Đường Thiên Bá, lại là người phát ngôn mà anh nâng đỡ ở Dương Hải, thời gian ba năm ngắn ngủi, đã đạt được của cải mà người thường khó có thể tưởng tượng nổi, trở thành người giàu nhất Dương Hải! Không hề khoa trương khi nói, Đường Thiên Bá có được ngày hôm nay đều là nhờ vào công lao của Tần Vũ Phong. “Cậu chủ, món đồ hôm nay được mang ra đấu giá, là một sợi dây chuyền có tên “Đôi Cánh Thiên Sứ”, do những bậc thầy cấp quốc gia tốn mất năm năm để chế tạo ra, trông vô cùng khéo léo, có một không hai!” Đường Thiên Bá cung kính nói. “Không cần tiếc bất cứ giá nào, mua nó về!” Tân Vũ Phong nói đều đều. “Vâng!” Đường Thiên Bá gật đầu. Trong phòng bán đấu giá, khách khứa bắt đầu lục tục đi vào. Đột nhiên, một đôi nam nữ trẻ tuổi thu hút sự chú ý của mọi người, đó là Quách Tuấn Hùng và Lâm Yến Vân. Lâm Yến Vân mặc một bộ lễ phục màu đỏ hoa hồng, làn da trắng trong như ngọc, mái tóc hơi uốn lọn để lộ ra sự quyến rũ phong tình, khuôn mặt cười tuyệt mỹ càng làm nét mặt tỏa sáng, khiến hoa nhường nguyệt thẹn. “Đó không phải là đệ nhất mỹ nữ Dương Hải sao?” “Nghe nói cô ta đã đá ông chồng phế vật kia, nhanh như vậy đã gả cho cậu Quách rồi! “Chậc chậc… Cậu Quách đúng là có phúc khí, có thể lấy được một người đẹp cực phẩm như vậy!” Nghe những lời bàn tán của mọi người, khuôn mặt Quách Tuấn Hùng đắc ý, ôm chặt lấy cái eo mảnh khảnh của Lâm Yến Vân. Lâm Yến Vân cũng dựa sát vào trong lòng anh ta, nũng nịu nói “Tuấn Hùng, chúng ta chuẩn bị kết hôn ngay rồi, em còn chưa có đồ trang sức gì ra hồn cả!” “Bảo bối à, yên tâm đi! Anh cũng không phải tên quỷ nghèo Tần Vũ Phong kia, hôm nay anh đảm bảo sẽ tặng em một món quà quý giá!” Quách Tuấn Hùng cao giọng nói. Rất nhanh, buổi bán đấu giá chính thức bắt đầu. Những châu báu quý giá đủ hình đủ kiểu, từng cái từng cái được trình lên. Quách Tuấn Hùng cũng ném ra 6 tỷ, mua cho Lâm Yến Vân một chiếc nhẫn, làm Lâm Yến Vân vui vẻ ra mặt. “Các vị khách quý, tiếp sau đây, sẽ là món đồ quan trọng nhất của lần đấu giá này, Đôi Cánh Thiên Sứ!” “Giá khởi điểm một 3 nghìn tỷ! Mỗi lần thêm giá, không thể nhỏ hơn 3tỷ” Giọng nói của MC vang vọng cả căn phòng. Trên đài cao. Sợi dây chuyền Đôi Cánh Thiên Sứ đang lấp lánh hào quang, quả thực là một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ, tìm không ra một tỳ vết nào cả. Tất cả mọi cô gái trong khán phòng đều điên cả lên, gào thét ầm ï liên tiếp. “Tuấn Hùng, sợi dây chuyền này đẹp quá, mua về tặng cho em có được không?” Lâm Yến Vân kéo lấy cánh tay của Quách Tử Hảo, ra sức làm nũng. “Khụ khu…” Quách Tuấn Hùng ngượng ngùng ho ra hai tiếng “Yến Vân, gần đây trong tay anh không có nhiều, đợi sau này hãy nói tiếp đi…” Mặc dù nhà họ Quách là nhà giàu trong Dương Hải, nhưng tài sản cũng chỉ được mấy nghìn tỷ thôi, đại đa số đều là tài sản cố định rồi. Vừa rồi tiêu mất 6 tỷ mua cái nhẫn, đã là quá vốn rồi, bây giờ sợi dây chuyền Đôi Cánh Thiên Sứ này mới giá khởi điểm đã cao đến 3 nghìn tỷ, bán hắn ta đi cũng không mua nổi. “Ồ… được rồi!” Đôi mắt đẹp của Lâm Yến Vân buồn bã, có chút ủ rũ. “3010 tỷ!” “3060 tỷ!” “3150 tỷ!” Không ngừng có người giơ bảng tranh giá, giá cả tăng vọt một đường thẳng. “30 nghìn tỷ!” Đột nhiên, bên trong phòng số một truyền đến một giọng nói vang vọng có lực. Lời vừa nói ra, cả khán phòng đều vỡ òa. Trong lòng tất cả mọi người đều dậy lên cơn sóng lớn, bọn họ vô cùng kinh ngạc. Dùng 30 nghìn tỷ để mua một sợi dây chuyền, phải có một gia tài khủng bố đến cỡ nào chứ? Đừng nói đến thành phố Dương Hải, cho dù là cả một tỉnh Vân Mộc, đều chẳng có mấy người cả! Đợi một lúc khá lâu, đều không có ai tiếp tục ra giá. “Chúc mừng vị khách của phòng số một, đã mua được sợi dây chuyền “Đôi Cánh Thiên Sứ” với giá 30 nghìn tỷ!” MC kích động hét lên. “Haiz… cũng không biết sợi dây chuyền này cuối cùng sẽ được đeo lên cổ ai, đó tuyệt đối phải là một người con gái hạnh phúc nhất trần đời!” Lâm Yến Vân cảm thán một câu. Cùng lúc này, tin tức Đôi Cánh Thiên Sứ với 30 nghìn tỷ thành giao đã lan truyền khắp Dương Hải. Đường lớn phố nhỏ đều đang thảo luận về tin tức thú vị này. Còn về thân phận thần bí của vị thần kia cũng thu hút vô số những phán đoán. Có người nói đó là ông to bà lớn ở Đế Đô, có người nói là trùm giới kinh tế, thậm chí còn có người nói là một vị hoàng tử của một nước nào đó. Mua sợi dây chuyền này về, dường như Tần Vũ Phong vẫn cảm thấy chưa đủ lắm. Bởi vì những sai lầm của anh, đã trì hoãn đến tận ba năm tròn, mới tìm lại được Lâm Kiều Như, áy náy trong lòng không phải một sợi dây chuyền là có thể bồi đắp được. Trầm ngâm một lúc, Tần Phóng lại gọi điện cho Lâm Kiều Như “Kiều Như, mấy ngày nữa là sinh nhật em rồi, muốn món quà gì nào?” “Sao anh biết sinh nhật của tôi vậy?” Lâm Kiều Như kinh ngạc. “Nghe được từ chỗ Yến Vân!” “Tân Vũ Phong, không cần phô trương lãng phí, dù sao… tôi cũng chưa bao giờ trải qua sinh nhật cả…” Lâm Kiều Như nói nói, cuối cùng giọng nói càng ngày càng nhỏ lại. Cô chỉ là con gái ngoài giá thú, không được nhìn thấy ánh sáng, từ nhỏ đến lớn đều không nhận được tình yêu thương của bố, là mẹ cô ngậm đắng nuốt cay nuôi cô khôn lớn. Cho nên nói, cô cũng chưa bao giờ khát vọng gì về sinh nhật cả, có điều, mỗi khi thấy người khác tổ chức party sinh nhật, trong lòng cô đều có chút lạc lõng. “Kiều Như, coi nó như một tâm nguyện đi!” Tân Vũ Phong mở miệng lần nữa. “Điều này…” Cô nghĩ một lúc “Tôi muốn xem sao băng! Lúc sao băng cắt ngang qua bầu trời đêm, trông rất đẹp…” “Được, anh sẽ khiến ước mơ của em thành hiện thực!” Tần Vũ Phong trầm giọng nói. Nghe câu nói này, Lâm Kiều Như căn bản không hề coi là thật. Dù sao thì, ai có thể tặng được điều đó chứ? Thời gian ba ngày thấm thoắt trôi qua. Cuối cùng cũng đã đến ngày kết hôn. Lúc chiều tối, nhà họ Lâm giăng đèn kết hoa, không khí vui sướng hân hoan. Mặc dù Lâm Yến Vân kết hôn lần thứ hai, nhưng nhà họ Quách vẫn cưới hỏi đàng hoàng, làm vô cùng long trọng, chỉ riêng sính lễ đã đủ mười mấy cái xe rồi. Những họ hàng thân thích nhà họ Lâm đều ngồi trên những chiếc xe đắt tiền đi tới khách sạn Caesar. Mà Lâm Kiều Như cũng ở trong đó. Cô vốn là thân phân con ngoài giá thú, căn bản không đủ tư cách tham dự hôn lễ. Nhưng lần này, Lâm Yến Vân lại đặc biệt phái người đến mời cô, vì muốn ở trước mặt công chúng hung hăng vũ nhục cô. Hôm nay, rõ ràng là sinh nhật của Lâm Kiều Như, nhưng căn bản chẳng ai nhớ tới cả. Tất cả những sự chú ý, đã đều bị buổi hôn lễ này cướp mất. “Haiz…” Lâm Kiều Như ngồi bên trong xe lặng lẽ thở dài một hơi, cô hiểu rõ lòng dạ hiểm ác của Lâm Yến Vân, lại phải chịu bó tay. Nếu cô không đến, ngược lại sẽ bị trả thù. Nhưng không biết vì sao, bóng hình của Tần Vũ Phong lại đột nhiên hiện ra trong đầu Lâm Kiều Như! Nếu anh ở đây, nhất định sẽ bảo vệ cô, giống như hôm ở khách sạn đã đánh Tôn Vĩnh Trung tơi bời vậy! Tình trạng Còn tiếp Cập nhật 19/04/2021 0626 Mới nhất Chương 1398 Một số truyện chưa được cập nhật trên Hố Truyện, bạn hãy xem bản cập nhật của các server khác trong phần mục lục để đọc chương mới nhất Giới thiệu nội dung Một đời chiến thần trở về đô thị, ở rể hào môn, lại bị lão bà một nhà xem như đồ bỏ đi! Gia tộc yến hội ngày ấy, ngoài cửa 8000 người cùng hô "Xin chiến thần rời núi" nhạc mẫu Ai là chiến thần? Phế tế yên lặng đứng người lên. Lịch sử chỉnh sửa Names Hố Truyện © 2020 Truyện đọc ngàn chương, hố sâu muôn trượng Trọn bộ Chiến Thần Cuồng Phong Full tập được cập nhật mới nhất tại Truyện Tip đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Chiến Thần Cuồng Phong Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 9/10 🔰 Người đăng ⭐ Truyện Tip Bạn đang theo dõi doc truyen full Chiến Thần Cuồng Phong của tác giả Họa Vũ rất hấp dẫn và lôi cuốn. Là một truyện được giới thiệu với bạn đọc trên trang đọc truyện chữ online. Đọc truyện bạn đọc sẽ được dẫn dắt vào một thế giới mới lạ, những tình tiết đặc sắc, đọc truyện Ngôn Tình, Đô Thị, Khác này để trải nghiệm và cảm nhận bạn nhé. Tác giả Hoa Vũ Thể loại Đô Thị, Ngôn Tình… Giới thiệu Nội dung truyện Chiến thần cuồng phong của tác giả Hoa Vũ xoay quanh 2 nhân vật chính – Tần Vũ Phong và Lâm Yến Vân – Ba năm trước công cao lấn chủ, Tần Vũ Phong bị tước đoạt chiến tích, mất hết ý chí phải trở về Dương Hải ở rể nhà họ Lâm. Mọi người khinh rẻ anh, ngay cả người vợ Lâm Yến Vân cũng coi thường anh. Mà bây giờ, vị chiến thần rung chuyển trời đất đã trở lại! Những khuất nhục đã qua phải trả lại gấp trăm lần! Những thứ đã mất đi phải đích thân đoạt lấy! Doc truyen chien than cuong phong lttp truyen chu ebook prc download full. Từ khoá Đọc truyện Chiến Thần Cuồng Phong full, chương 1, chương cuối. Chiến Thần Cuồng Phong wattpad truyện full sstruyen truyencv medoctruyen, metruyenchu nội dung truyện Chiến Thần Cuồng Phong review, Chiến Thần Cuồng Phong Mangatool Wikidich Truyencuatui truyenfull webtruyen truyenyy , nghe audio Chiến Thần Cuồng Phong Danh sách chương Chiến Thần Cuồng Phong Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Còn tiếp Đọc truyện online, đọc truyện hay - Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang web truyện Online mới nhất, đọc truyện ngôn tình hay . Web đọc truyện online hỗ trợ đọc truyện trên điện thoại, máy tính bảng, đọc truyện trên iphone, ipaid, điện thoại android tốc độ nhanh nhất. Leave a comment Chương 2 Chiến thần? Nghe thấy từ này, tất cả mọi người đều ngẩn ra, thật sự không dám tin vào tai của mình. Phải biết là cả Đại Ninh này chỉ có tổng cộng mười vị chiến thần thôi, mỗi vị đều thống lĩnh trăm vạn quân, là nhân vận oai phong một cõi. Nhưng không ai có thể ngờ được rẵng, đường đường là Hổ Úy ngũ phẩm lại gọi một tên vô dụng là “chiến thần”. “Trời ạ! Rốt cuộc có chuyện gì vậy?” Ngoài Triệu Thiên Lãng vừa mới thăng cấp thành chiến thần ra thì chiến thần trẻ tuổi nhất cũng hơn 40 tuổi rồi! Tân Vũ Phong mới hơn 20 tuổi, sao có thể là chiến thần được? “Không đúng, ba năm trước chiến thần Thiên Vũ biến mất một cách kì lạ, hình như người đó cũng vô cùng trẻ tuổi” “Ha ha ha… Mọi người nghĩ tên vô dụng Tân Vũ Phong này là chiến thần Thiên Vũ bách chiến bách thẳng sao? Đúng là buồn cười mài” “Nếu cậu ta là chiến thần Thiên Vũ thì sao lại ở rể nhà họ Lâm chúng ta, còn ăn bám tận ba năm?” Đám người nhà họ Lâm cứ anh một câu, tôi một câu, hoàn toàn không coi Tân Vũ Phong ra gì. Nhưng hành động của vị Hổ Úy trước mặt lại khiến bọn họ cảm thấy vô cùng kì lạ. Tân Vũ Phong cúi đầu nhìn Tiêu Mặc Chiến “Ba năm trước, tôi đã rút lui rồi, cậu không cần quỳ với tôi nữa!” “Chiến Thần, không lâu trước, ngoại tộc ở phía bắc gây náo loạn, chiến tranh lại xảy ra rồi, tình hình ở tiền tuyến đang vô cùng khẩn cấp! Ngài về đi, nếu không có ngài trấn giữ, biên giới phía bắc sẽ gặp nguy hiểm mất” Tiêu Mặc Chiến vô cùng lo lắng, giọng điệu cùng thành khẩn vô cùng. Nhưng ánh mắt của Tân Vũ Phong vẫn vô cùng hờ hững, anh lạnh lùng mở miệng “Ba năm trước, tôi dẫn trăm vạn đại binh phá hủy thủ đô của nước , Đế Thống nghe lời gièm pha, sợ tôi công cao át chủ nên phát mười hai kim bài bắt tôi trở về, sau đó dùng tội danh không chứng cứ để cách chức tôi!” “Giờ tôi đã giải ngũ rồi, chỉ muốn yên ổn qua ngày, bảo vệ tình cảm chân thành quanh mình thôi. Còn chiến loạn biên giới gì đó, có liên quan gì đến tôi đâu?” “Cậu, trở về đi!” Tân Vũ Phong hạ lệnh đuổi khách, giọng điệu sắc bén, không có bất kì đường lui nào. Tiêu Mặc Chiến biết tính cách của anh, anh sẽ không thay đổi quyết định, cho nên cuối cùng anh ta đành đứng dậy, yên lặng rời khỏi phòng bao. Tuy Tiêu Mặc Chiến đã rời khỏi, nhưng trong lòng mỗi người nhà họ Lâm đều như dậy trào sóng lớn, kinh ngạc sững sờ. Ba năm trước, biên giới phía bắc xảy ra biến động. Chiến thần Thiên Vũ thống lĩnh trăm vạn đại quân, tập kích bất ngờ, không những có thể dẹp yên phản loạn mà còn đưa quân đến thẳng thủ đô của nước địch. Nhưng ngay đêm trước hôm chiến thẳng trở về, chiến thần Thiên Vũ đột ngột mất tích, chẳng biết đi đâu. Có người nói anh đã chết, có người nói anh trốn tránh nước địch, cũng có người nói anh trở thành lính đào ngũ… Sau đó, Triệu Thiên Lãng thay thế vị trí của anh, ấm trọn chiến công hiển hách kia, bắt nước địch cắt đất đền tiền. Triệu Thiên Lãng còn trẻ như vậy đã trở thành chiến thần Tham Lang cũng là vì công lao trong trận chiến đó. Ai ngờ hôm nay, thân phận thật của Tân Vũ Phong… lại bất ngờ lộ ra ngoài ánh sáng. Lúc này, mọi người nhà họ Lâm chỉ cảm thấy da đầu tê rần, kinh hồn khiếp vía. Ba năm qua, bọn họ châm chọc khiêu khích Tân Vũ Phong, tìm mọi cách chèn ép. bắt nạt anh. Nếu Tân Vũ Phong thật sự là chiến thần Thiên Vũ trong truyền thuyết, vậy thì nhà họ Lâm bọn họ xong đời rồi. “Ha ha ha…” Đúng lúc này, Lâm Tử Hiên đột nhiên cười lớn, thu hút ánh mắt của tất cả mọi người. “Anh họ, anh cười gì vậy?” Có người không nhịn được hỏi. “Không phải mọi người đều tin đấy chứ?” Lâm Tử Hiên quay đầu lại nhìn Tân Vũ Phong, vênh váo tự đắc nói “Thằng kia, kĩ thuật của diễn viên mà mày mời đến tốt đấy, dọa cả bố tao, còn hại tao phải chịu một cái tát!” “Có điều, câu chuyện của mày cũng hợp lý quá nhỉ? Mày ăn gan hùm mật báo gì mà dám giả mạo chiến thần Thiên Vữ? Chẳng lẽ, mày nghĩ bọn tao đều là lũ ngu à?” Nghe thấy lời nói của Lâm Tử Hiên, mọi người trong phòng đều bừng tỉnh, lộ ra vẻ mặt thì ra là như vậy, sau đó hùa theo “Cũng may là anh thông minh, nhìn ra quỷ kế của thắng nhóc này!” “Bộ quân phục đó giống thật lắm, chắc là mượn đạo cụ từ đoàn kịch nào rồi” “Chiến thần Thiên Vũ là nhân vật thế nào chứ, ra lệnh một tiếng là có thể điều động cả trăm vạn quân! Tân Vũ Phong nổi tiếng là thắng vô dụng, làm gì có tí khí thế anh hùng nào?” “Thăng vô dụng này còn không bằng cả con chó ấy chứ. Nuôi con chó, ít nhất còn có thể vãy đuôi mừng chủ, còn cậu ta chỉ biết giả danh lừa bịp thôi!” Nhất thời, tất cả mọi người nhà họ Lâm đều châm chọc Tân Vũ Phong, Bọn họ đều cho rắng, Tân Vũ Phong muốn “ra oai” nên cố ý tìm một diễn viên, dùng chuyện này để đổi lấy sự kính trọng của mọi người. Ngay từ đầu, bọn họ đều đã bị dọa rồi. Người đàn ông kia gọi Tân Vũ Phong là “chiến thần”, đúng là khoa trương mà! “Đủ rồi!” Đột nhiên, Lâm Yến Vân quát lớn, gương mặt xinh đẹp đầy sự thất vọng, nước mắt lưng tròng. “Yến Vân…” Tần Vũ Phong vươn tay, muốn lau đi giọng nước mắt rưng rưng của cô. Cô hất tay Tân Vũ Phong ra, bộ dạng hết nói nổi, lạnh lùng mở miệng “Tần Vũ Phong, tôi không hi vọng xa vời là anh có thể so sánh được với Triệu thiếu soái, chỉ cần anh có 1% bản lĩnh của Triệu thiếu soái thôi, làm một Hiệu Úy là tôi đã hài lòng lắm rồi. Không ngờ… Anh không chỉ nghèo, mà bây giờ còn học được cách lừa gạt người khác nữa. Trước đây ông nội đúng là bị mù nên mới gả tôi cho anh!” “Yến Vân, em nghe anh giải thích đã…” Tân Vũ Phong vội vàng mở miệng. Nếu Tiêu Mặc Chiến đã tìm được anh, vậy thì có giấu diếm thân phận nữa cũng không có ý nghĩa gì. Nhịn nhục ba năm, cuối cùng anh cũng. chuẩn bị ngả bài! Từ nay về sau, anh sẽ không bao giờ bị người ta xem thường nữa, cũng có thể cho. Lâm Yến Vân được nở mày nở mặt, khiến cô trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới này. “Bốp!” Ai ngờ Lâm Yến Vân lại giơ tay lên, tát cho Tân Vũ Phong một cái. Tiếng bạt tai thanh thúy, vang vọng khắp. phòng. Tân Vũ Phong ngây người, anh không ngờ rãng Lâm Yến Vân lại ra tay đánh mình. “Ôi! Yến Vân đánh thật rồi kìa!” “Phải làm vậy từ lâu rồi mới phải! Thăng vô dụng Tần Vũ Phong này, nhìn là đã thấy thèm đòn rồi” *Vớ phải một thăng như vậy đúng là khổ cho Yến Vân mà” Mọi người nhà họ Lâm xì xào bàn tán, vẻ mặt hả hê vô cùng. âm Yến Vân nhìn phía Tân Vũ Phong, “Tôi đã cho anh cơ hị nhưng anh thật sự làm tôi quá thất vọng. Cút đi, tôi không muốn gặp lại anh nữa!” Câu chữ tuyệt tình, giống như đao kiếm, đâm thẳng vào tim Tân Vũ Phong, “Anh…” Tân Vũ Phong há miệng, muốn nói thêm gì đó Nhưng nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Lâm Yến Vân, cuối cùng anh vẫn chọn cách im lặng, xoay người rời khỏi. Ra khỏi khách sạn Hilton, gió đêm thổi qua, thê lương vô cùng. Nhớ lại những gì mình từng trải qua, khóe miệng Tân Vũ Phong tràn đầy cay đắng. Anh cứ tưởng, nếu mình yên lặng bảo vệ Lâm Yến Vân thì có thể khiến cô động lòng, không ngờ… Cuối cùng kết quả lại như vậy. Đúng lúc này, phía sau anh truyền đến một giọng nói quái gở *Ôi chao! Đây không phải là tên vô dụng Tân Vũ Phong sao? Tại sao mày không tham gia bữa tiệc gặp mặt của nhà họ Lâm, chẳng lẽ là bị đuổi ra ngoài?” Tân Vũ Phong nhìn lại, chỉ thấy phía sau có một thanh niên. Người này khoảng chừng hai bảy, hai tám tuổi, gương mặt dễ nhìn, nhưng vẻ mặt ngập tràn sự kiêu căng, từ trên xuống dưới đều là hàng hiệu có giá trị không nhỏ, vừa nhìn đã biết là một cậu ấm xuất thân giàu có. “Quách Tuấn Hùng, sao cậu lại ở đây?” Tân Vũ Phong nhíu mày. Đây là Quách Tuấn Hùng, cậu ấm nổi tiếng ở Dương Hải, dựa vào thế lực của gia tộc nên hoành hành ngang ngược, rất hay bắt nạt ức hiếp người khác. Trong một lần tụ họp, Quách Tuấn Hùng biết Lâm Yến Vân, vừa gặp đã yêu. Lâm Yến Vân được vinh danh là “người phụ nữ đẹp nhất Dương Hải”, đương nhiên không phải nói suông. Gương mặt nghiêng nước nghiêng thành, không thể soi mói, cho dù đặt trong giới giải trí đầy rẫy người đẹp thì cô vẫn thuộc hạng nhất. Tiếc là… Không lâu sau đó, ông cụ Lâm lại gả cô cho Tân Vũ Phong. Rất nhiều cậu ấm ở Dương Hải đều chán nản, đố kị vô cùng. Nhưng mà sau khi Lâm Yến Vân kết hôn, Quách Tuấn Hùng vẫn không cam tâm, tìm mọi cách dây dưa, đưa tặng rất nhiều quà cáp, nhưng mà Lâm Yến Vân chưa bao giờ nhận, trả lại hết cho gã. “Tên họ Tân kia, mày có biết… tại sao. người nhà họ Lâm lại muốn ép mày và Yến Vân ly hôn không?” Quách Tuấn Hùng mở miệng hỏi. “Vì sao?” Tân Vũ Phong hỏi. “Rất đơn giản!” Quách Tuấn Hùng vênh váo đáp “Bởi vì nhà họ Lâm đã đồng ý gả Yến Vân cho tao!”

truyện chiến thần cuồng phong