Phim "Rồi 30 năm sau": Duy Long bế tắc và tiểu thuyết Ngôi miếu oan khốc Rồi 30 năm sau: Duy Long chính thức hò hẹn với Trúc Quỳnh Quay trở lại các tập truyện trong "Ngôi miếu oan khốc", mặc dù mới phát hành nhưng đã dành được lượng độc giả vô cùng lớn.
Một điều thú vị nữa là tại Hội thảo "Sáng tác văn học Việt Nam thời kỳ Đổi mới: Thực trạng và triển vọng" do Viện Hàn lâm Khoa học xã hội tổ chức ở Hà Nội vào tháng 5-2015, bài viết Văn học thị trường ở TPHCM của hai tác giả Võ Văn Nhơn và Nguyễn Thị
Zalo đã tiến hành thu phí đối với khối khách hàng doanh nghiệp (Official Account - OA) gồm 3 gói cước (10.000 đồng/45 ngày dùng thử, 59.000 đồng/tháng gói nâng
Bạch Y Nhân ngẩn người nhìn Bạch Nhật Quang, một nam nhân có dáng cách phong trần và niên kỷ thì có lẽ độ hai mươi bảy hai mươi tám : - Đối với tiểu đệ, khi quay lại và phát hiện Hồng gia bị thảm sát, vì quá hoảng sợ tiểu đệ bỏ chạy còn không kịp, làm gì có
Có thể hiểu rằng Đại Vận là nơi ban phát mệnh lệnh và Tiểu Vận sẽ là nơi thực thi mệnh lệnh. ( Cung Tài Bạch Gốc ). - Các sách Tử Vi trước và sau 1975 được xuất bản bởi người việt nam. - Phái Nhất Diệp Tri Thu rất coi trọng cung lưu niên đại hạn này.
Máu Toàn Phần ( whole blood) • MTP được thu thập từ người cho, bảo quản trong túi plastic có chứa dd chống đông CPD. • Tính chất: - Hb : 12g/dl, Hct : 35-45% - Lưu trữ sau 24 giờ: mất yếu tố đông máu (V, VIII) và chức năng tiểu cầu. - MTP "tươi" :< 24 giờ sau thu thập.
Có thể nhiều người không biết nhưng tiểu đêm chính là một trong những dấu hiệu của các bệnh lý như viêm thận cấp và mãn tính, viêm bể thận, viêm nhiễm đường tiết niệu. Các bệnh lý này có thể khiến nam giới gặp phải không ít rắc rối trong cuộc sống hàng ngày. Tiểu đêm cũng là dấu hiệu của các bệnh lý liên quan đến tim mạch và huyết áp.
jGDz. Suốt một tuần sau đó, nếu Viên Lai Lai và Hình Diễn có gặp thoáng qua nhau thì cũng xem nhau như người lạ, Hình Diễn cũng không gọi Viên Lai Lai vào phòng làm việc, càng không chủ động đến tìm cô, giống như cô không hề tồn trừ cảm giác may mắn ra Viên Lai Lai lại có thêm một loại cảm xúc thật phức tạp khó mà hiểu được, còn Vệ Thần cũng biến mất từ ngày đó đến tận ba ngày sau cũng không thấy tăm hơi đâu, thế rồi hắn lại giống như cũ cười đùa cợt nhả đến nhà Viên Lai Lai ăn chực, chủ động đưa cô đi làm, hắn không nói đã đi đâu, Viên Lai Lai cũng không chủ động cô lại xem được một tin tức không biết là tốt hay xấu trên bản tin thời sự, lúc Tư Ninh trở về nước có rất nhiều phóng viên đến săn tin, Hình Diễn đến sân bay đón cô đã tạo ra không ít sự ồn ào, nhưng Viên Lai Lai tinh mắt nhìn một cái liền nhìn thấy Vệ Thần, đeo kính đen ở sau lưng mọi người, đang dần đi ra cửa, suốt chặng đường Vệ Thần không hề nhìn Tư Ninh một cái, nhưng trực giác nói cho cô biết giữa hai người đó không đơn giản như cô nhìn sớm lúc lái xe Vệ Thần cố ý dặn dò cô sau khi tan làm không được chạy trốn, còn nghiêm túc nói buổi tối có việc cần cô giúp, hắn không nói nên Viên Lai Lai cũng không biết rõ là chuyện gì, chắc là vì bữa tiệc tối nay, Tư Ninh sẽ có mặt trong bữa tiệc mừng ra mắt bộ phim《 Kim Lăng Tần Hoài 》cùng với người bạn trai Hình Diễn, Vệ Thần thật sự muốn tham dự sự kiện náo nhiệt này, đơn giản là vì có Tư hết giờ làm việc thì Viên Lai Lai đã nhìn thấy Hình Diễn sải bước đi ra khỏi công ty, sau lưng là Đồng Phỉ đang cầm cặp tài liệu cho hắn. Mắt Viên Lai Lai tối lại, tiếp tục công việc mình đang làm, cái thứ khó hiểu đó lại là Vệ Thần mang đến cho cô làm việc cô làm nhiều nhất chính là tìm và sửa lỗi chính tả trên hợp đồng, công việc ấy vốn là một công việc nhàn đúng năm giờ Vệ Thần đã vội vàng tới đón cô, y như thường ngày không hề nể mặt cô một chút nào, lôi cô đi, cô bực bội nói "Dù gì ở công ty tôi cũng là bạn gái trên danh nghĩa của anh, sao anh không thể dịu dàng hơn một chút vậy? Tôi cũng không phải là con chó chết, để cho anh kéo tới kéo lui như vậy." Nói đến đây cô không kiềm chế được mà phàn nàn liên Thần xoay người nhìn cô, cười nói "Ngoại trừ việc cô vẫn còn thở ra thì cô và con chó chết có khác gì nhau." Thang máy vừa đóng lại hắn liền liếc nhìn cô bằng nửa con mắt "Cô xem bộ dạng cô bây giờ lúc nào cũng giống như người sắp chết, có phải là vì Hình Diễn không quan tâm đến cô nên cô trở nên thế này không?"Viên Lai Lai giật mình, thu lại vẻ mặt cười đùa, "Anh đang nói gì vậy?"Vệ Thần dùng sức nâng cằm cô lên "Cô hãy nhìn mình đi, tất cả suy nghĩ đều hiện rõ trên mặt, tôi sao có thể nói rằng mình không biết được." Viên Lai Lai cau mày, "Tôi có như vậy sao?"Vệ Thần chạm vào lông mày, mắt rồi đến mũi cô, "Chỗ này, chỗ này và cả chỗ này nữa!""Anh đi chết đi, buông tôi ra!" Viên Lai Lai không thèm tranh luận với hắn Thần cố tình sờ sờ mặt cô, "Cô không biết rằng có đôi khi tôi rất thích bộ dạng tức giận như thế này của cô, thật giống như cái bánh bao nhỏ.""Anh mới là bánh bao! Cả nhà anh đều là bánh bao!" Viên Lai Lai ấm ức nói."Hai người tán tỉnh nhau đủ chưa?" Bỗng nhiên truyền đến một giọng nói, Viên Lai Lai chấn động trong lòng, "Người khác còn đang chờ đi thang máy."Vệ Thần buông Viên Lai Lai ra rồi nắm lấy tay cô, nhìn về phía Hình Diễn đang đứng bên ngoài thang máy "Chúng ta đi chung đi."Viên Lai Lai cúi thấp đầu ngay cả khi không nhìn Hình Diễn, nhưng cũng cảm nhận được rất rõ cặp mắt nóng như lửa đang chiếu lên người cô như muốn thiêu rụi cô, làm cho cô không tự chủ được bước nhanh trong thang máy Hình Diễn nhìn thấy Viên Lai Lai như muốn chạy đi, không tự chủ nắm chặt tay lại. Đồng Phỉ nhìn sắc mặt khó chịu của hắn, mở miệng nói "Hình Tổng đứng đây chờ một chút, tôi đi lên trên lấy văn kiện?" Mới vừa rồi nhận được tin Dịch Hân cũng tham dự bữa tiệc, hai người bọn họ liền trở về lấy bản dự án của Dịch Hân chuẩn bị tối nay sẽ ký hợp đồng với nhau, nhưng lại không nghĩ tới sẽ chạm mặt Viên Lai Lai. Đúng là Hình Diễn có thang máy riêng nhưng khi thấy Viên Lai Lai lại đi thang máy dành cho nhân Diễn nghiêm mặt nói "Không cần." Dứt lời đưa tay nhấn số một chỗ khác, Viên Lai Lai và Vệ Thần nắm tay nhau đi đến bãi đậu xe, lúc lên xe Viên Lai Lai mới phản ứng lại hất tay Vệ Thần ra, "Này, đừng có ăn đậu hủ của tôi."Vệ Thần nhìn cô từ trên xuống dưới một cách khinh bỉ "Tôi thật sự không có hứng thú với loại A ."Mặt Viên Lai Lai đỏ bừng, liền đá Vệ Thần một cái, "Ngày đó ai nói với tôi hắn thật sự nghiêm túc? Tôi là A thì sao? Ngực tôi có thế nào tôi cũng tự hào, tôi vì quốc gia mà tiết kiệm vải vóc."Vệ Thần dở khóc dở cười, "Về cái chuyện nghiêm túc đó, cô nghe rồi để ngoài tai thôi, chẳng lẽ cô lại cho là thật sao?" "Đi chết đi!" Mặt Viên Lai Lai đanh lại, dù cô và Tư Ninh có khác nhau một trời một vực đi chăng nữa thì cô cũng không rộng lượng đến mức cho phép người khác nói thẳng tuột ra như thẳng đến thẩm mỹ viện, Vệ Thần dặn dò với nhà thiết kế làm tóc cho Viên Lai Lai, sẵn tiện đưa cho nhân viên chuyên nghiệp giày và quần áo mà ngày hôm qua hắn đã cố tình mua cho cô, còn hắn thì ra ban công hút một điếu thuốc, sau đó ngồi trên ghế sô pha xem tạp giờ sau ánh mắt đang cúi nhìn của hắn bỗng nhìn thấy một đôi giày cao gót tinh xảo, sau đó ngẩng đầu nhìn, con ngươi chợt lóe sáng, nheo mắt lại, chế nhạo cô "Quả nhiên người đẹp vì lụa Phật đẹp vì được dát vàng nha!" Viên Lai Lai liền nhấc chân đạp hắn một cái, vẻ hiền thục đoan trang khi nãy đã hoàn toàn biến mất, "Đi chết đi!"Vệ Thần cười ha hả, đứng lên đưa tay vòng qua thắt lưng cô rồi đi ra ngoài, "Đi thôi, ngày hôm nay tôi sẽ giúp cô chọc tức Hình Diễn." Sau đó cúi đầu nhìn xuống ngực cô "Độn rồi hả ?" Ban đầu Viên Lai Lai không hiểu hắn đang nói gì, rồi lại nhìn thấy ánh mắt hắn đang chiếu thẳng vào ngực mình liền dùng bàn tay run rẩy của mình chỉ chỉ vào hắn "Tôi. . . . . ." Cô nghiến răng nghiến lợi, "Miệng chó không mọc được ngà voi” Nhưng chỉ làm cho Vệ Thần cười to cửa tiệm rượu, không biết là trùng hợp hay cố ý, Viên Lai Lai né tránh mọi ánh mắt nhưng vẫn cảm nhận được cái nhìn đầy sát khí, họ một lần nữa lại gặp Hình Diễn và Tư Ninh, hai người họ cũng mới vừa xuống xe, Tư Ninh đang ôm lấy tay Hình Diễn nhìn họ y như là một đôi kim đồng ngọc nữ, bên cạnh còn có đám ký giả đang chụp hình, Hình Diễn không thèm đếm xỉa tới đám ký giả kéo Tư Ninh đi về phía hai người bọn Thần xuống xe đưa chìa khóa trong tay cho người giữ xe đem đến bãi đậu xe, rồi lịch sự mở cửa xe giùm Viên Lai Lai, Viên Lai Lai cũng vịn vào tay Vệ Thần xuống xe., Vệ Thần cầm áo choàng lên cẩn thận khoát lên vai cô, hệt như một người bạn trai mẫu Ninh nhìn thấy hai người thân mật liền cười nói "Từ trước đến giờ chưa từng thấy anh đối xử với ai ân cần như vậy, bạn gái sao?" Tư Ninh hoàn toàn không nhớ mình đã gặp Viên Lai Lai Lai Lai khinh bỉ trong lòng, oh oh cái gì chứ! Bản thân mình cũng có chút bé nhỏ! Nhưng mà cô tới hình thị cũng là loại nhân viên có trình độ, không thể nào một chút ấn tượng đối với cô cũng không có chứ! Cô thậm chí đã ăn qua món ăn mà cô ấy đã đem tới. . . . . ."Ừ." Vệ Thần cũng không định giải thích, thậm chí còn làm như vô tình đặt tay lên hông Viên Lai Lai."Đây chính là lần đầu tiên anh thừa nhận có bạn gái, khi nào thì mang về nhà ra mắt bác gái, bác ấy nhất định sẽ rất vui mừng." Tư Ninh nhìn Viên Lai Lai từ trên xuống dưới, trong mắt không hề có sự khinh bỉ, thậm chí còn có ý cười, đưa tay ra, "Xin chào, tôi là Tư Ninh."Viên Lai Lai cũng đưa tay ra "Viên Lai Lai." Cô tự giới mắt Tư Ninh gợn lên chút lo lắng, cố tình kéo kéo cánh tay Hình Diễn, cười với Viên Lai Lai rồi nhẹ nhàng giới thiệu "Đây là bạn trai tôi, Hình Diễn."Tim Viên Lai Lai đau nhói, cười đưa tay ra "Hình tổng."Hình Diễn nắm lấy bàn tay đang đưa ra của cô, lạnh nhạt "Ừ" một tiếng, nhưng cũng không buông tay cô ra, ngược lại càng siết chặt hơn, rất muốn kéo cô về phía mình, Vệ Thần cố ý đọ sức cùng với hắn, nắm chặt lấy hông của Viên Lai Lai, hai người cứ như thế khiến cho cô không thể dịch chuyển dù chỉ là một ngươi của Hình Diễn thoáng hiện lên một tia lạnh lùng nhưng nhìn thấy vẻ mặt đau đớn của Viên Lai Lai cuối cùng cũng buông tay cô Ninh sao lại không nhìn thấy được cuộc đọ sức này, cười một cách cứng nhắc "Đi thôi, nếu tôi không vào trong thì sẽ bị đạo diễn mắng."Hình Diễn không nhìn Viên Lai Lai nữa, dìu Tư Ninh đi về phía thang máy, Vệ Thần và Viên Lai Lai cũng nối gót theo thang máy được trang trí bởi những tấm kính thủy tinh trong suốt, Viên Lai Lai vô tình nhìn thẳng vào mắt Hình Diễn hắn chăm chú nhìn cô, vẻ mặt giống như con thú săn phát hiện ra con mồi, lòng Viên Lai Lai run lên, nhìn về phía Vệ Thần rồi nhích lại gần, lòng không khỏi sợ hãi, hắn nhìn cô như thể cô là tên tội phạm đang lộng hành ở bên ngoài, trên thực tế là hắn muốn xuất hiện liền xuất hiện muốn biến mất liền biến mất thì sao!Khóe miệng Hình Diễn vạch ra một nụ cười lạnh, giọng Tư Ninh vang lên, không lớn cũng không nhỏ, vừa đủ bốn người nghe "Diễn, anh nói chúng ta có nên nhân cơ hội này thông báo với mọi người tin chúng ta đính hôn không?"Hình Diễn nhíu mày, "Chỉ sợ Đạo diễn sẽ không đồng ý thôi, hôm nay giới truyền thông tới rất nhiều, không thể làm chìm bộ phim được."Tư Ninh nở một nụ cười, đôi tay vòng qua thắt lưng hắn "Vậy chúng ta chọn ngày khác nha." Viên Lai Lai cảm thấy Vệ Thần cứng đờ, cô rủ mi mắt xuống, mở miệng nói "Thầy sắp kết hôn sao? Thật sự chúc mừng thầy."Hình Diễn im lặng hồi lâu rồi mới lạnh nhạt mở miệng "Cám ơn em." Giọng nói không bộc lộ chút tâm trạng nào của hắn, nhưng vẻ mặt hắn dường như còn lạnh hơn vừa rồi gấp mấy Ninh nắm được trọng tâm trong lời nói của Viên Lai Lai "Thầy? Diễn, cô ấy là học trò của anh sao?" Nhưng trong lòng đã biết rõ đáp án."Đã từng là."Đúng lúc này cửa thang máy liền mở ra, Tư Ninh nhìn Viên Lai Lai và Vệ Thần "Lát nữa tôi có thể sẽ rất bận nên không thể tiếp đón hai người, hai người cứ tự nhiên nhé." Vệ Thần nhận lấy lời của cô "Cám ơn." Hoàn toàn không có ý cười đùa như thường ngày, giờ phút này cả người hắn mang theo một tảng băng to đùng, khiến Viên Lai Lai có chút không thoải cho hai người kia đi khỏi, Vệ Thần mới lôi Viên Lai Lai đi về phía phòng tiệc trong khu nghỉ dưỡng, Viên Lai Lai không quen đi giày cao gót, bước đi khập khiễng, mặc dù cô đã cố gắng khắc phục, nhưng từ lúc mang vào đến giờ thật sự không khá hơn là bao, lúc này chân cô đã bắt đầu sưng lên.
Chương 1Mở đầu."Ngày hôm nay vui quá, ngày hôm nay vui quá.........." Hai tay Viên Lai Lai đặt trên tay lái nhảy múa, ngày hôm nay mình tốn 5000 tệ tiền đặt cọc mua được xe Cherry QQ trị giá 28000 tệ, hận không thể tự mình hà hơi lau sạch sẽ từng góc xe..........Thật sự đối xử như Rolls-Royce. Hăng hái ấn hai tiếng còi, hai chân rời khỏi phanh xe và ly hợp khí, "Wow..........." Nhắm mắt lại, cô cảm thấy khoảnh khắc này bản thân như muốn mọc cánh thành tiên bay lên Lai Lai đóng mạnh cửa xe, chết tiệt! Đứa nào vô đạo đức như vậy, hơn nửa đêm còn đỗ xe ở đường vòng! Mặc dù trong lòng căm thù, nhưng lúc xuống vẫn lén lút liếc mắt nhìn ký hiệu Ferrari, bỗng nhiên cảm thấy trước mắt nổi vô số bong bóng, cho dù như vậy, cô vẫn dũng cảm đi đến..........Nhưng mà đi vòng quanh xe đó ba bốn vòng, chủ xe vẫn không chịu xuống xe, Viên Lai Lai có chút bồn chồn, gõ cửa sổ có phản ứng,Gõ không có phản Lai Lai thực sự tức giận, mẹ nó! Lái Ferrari thì ngon lắm à! Lái Ferrari đâm vào Cherry QQ của cô thì vô tội à! Cũng không cần phải đền cô hai vạn tám chắc!Cái người gọi là da mặt dày này, đó là có thể nói đến đổi trắng thành đen, độ dầy của Viên Lai Lai đích thực có thể mở trường học dạy đến khi cô gần như muốn gào thét hết cỡ, cửa xe từ từ mở ra, bởi vì trời tối, Viên Lai Lai không nhìn rõ mặt của đối phương, chỉ biết chỗ đối phương đứng, đã sớm áp đảo cô về mặt khí thế, cô ngẩng cao đầu một cái, không nói được lời nào, khí thế kia đã sớm làm cho hai chân Viên Lai Lai phát run nghĩ muốn phục mạnh mình một cái, Viên Lai Lai ơi Viên Lai Lai, vì sao ở thời điểm quan trọng này mày có thể gặp phải lỗi sai cơ bản, bây giờ không lừa hắn, chẳng lẽ đợi một lúc nữa hắn lừa mày sao? Ngẩng đầu lên, "Tôi nói, vị tiên sinh này, làm nhân vật bé nhỏ ở tầng lớp dưới cùng giai cấp nhân dân, ngày đầu tiên tôi mới mua xe đã không may mắn bị xe anh đâm một cái, bây giờ đang hấp hồi nằm ở chỗ kia không thể di chuyển, bây giờ tôi nghiêm túc lấy danh nghĩa luật pháp nói cho anh biết, không những anh phải bồi thường cho tôi về mặt vật chất, mà còn phải bồi thường về mặt tinh thần cho xe của tôi, anh nhẫn tâm nhìn nó bây giờ máu chảy thành sông, nhìn nó............" Miệng lưỡi cô đang chuẩn bị liến thoắng dõng dạc nói ra một phen bị giọng nói cứng cỏi của đối phương ngăn nghe thấy đối phương từ từ thận trọng nói "Cô nói là, xe của tôi, đâm cô?". Hắn nói rất chậm, giống như từng chữ đều đã trải qua suy nghĩ cặn Lai Lai nghiêm túc gật đầu, ngay sau đó cau mày, những câu này nghe có vẻ mùi vị không đúng lắm? Ngay sau đó bừng tỉnh hiểu ra nói, " Không phải đâm tôi, mà là đâm xe của tôi, anh xem, anh xem". Nói xong ngón tay không quên chỉ chiếc xe QQ bị đâm tan tác nằm chết dưới đèn đường, "Chứng cứ đều ở đây, anh xem anh phải bồi thường cho tôi bao nhiêu tiền đi, nếu anh không muốn bồi thường tiền mặt, thì đưa chiếc xe Ferrari của anh bồi thường chiếc xe mới tinh đã hỏng cho tôi vậy..........." Lúc cô đang không biết xấu hổ nói ra lời đề nghị, chợt nghe thấy đối phương cười khúc khích một tiếng."Viên Lai Lai, lâu không gặp em thế mà da mặt vẫn dày như vậy à". Giọng nói đối phương rung động khiến Viên Viên chỉ cảm thấy cơ thể như bị sét đánh, một bước cũng không di chuyển đầu hiện lên một người đàn ông lạnh lùng lời nói chễ giễu, "Viên Lai Lai, da mặt của em vì sao lại dầy như vậy".Trời ạ! Hình Diễn!Viên Lai Lai theo trực giác lùi về phía sau một bước, hoàn toàn mất hết khí thế vừa rồi, nhìn Hình Diễn ở đối diện mặt lạnh như băng, "Hóa ra là giáo sư à, nếu như chúng ta là người quen, vậy thì em sẽ chiết khấu cho thầy 8 phần trăm, coi như thầy...........""Viên Lai Lai!". Hình Diễn cau mày, trong giọng nói ngầm có một tia không kiên nhẫn, "Em cho rằng năm đó em.........."Toàn thân Viên Lai Lai một hồi run rẩy, lên tiếng phủ nhận, "Năm đó em không □ thầy!".Cơn ác mộng! Cơn ác mộng! Tuyệt đối là cơn ác mộng! Mau mau biến đi! Mau mau biến đi!Viên Lai Lai nhắm mắt lại thật chặt đọc câu thần chú, đợi đến khi xung quanh một mảnh yên tĩnh, cô len lén mở mắt nhìn về hướng đó liền thấy khuôn mặt băng giá của Hình Diễn mím chặt môi, nheo mắt lại nhìn cô gái nhỏ đang run rẩy trước mắt, sức lực trên tay không khỏi gia tăng, " Sau khi □ tôi em dám can đảm biến mất năm năm? Làm như thế vì sợ phải chịu trách nhiệm với tôi?".Viên Lai Lai sửng sốt, "Thầy cũng không mất cái gì! Bất luận nói như thế nào cũng là lần đầu tiên quý giá của cuộc đời em, thầy đừng được lợi còn ra vẻ!".Hình Diễn nhíu mày, khóe miệng vẽ ra một nụ cười lạnh, "Vậy là em muốn nói chuyện với tôi trên tòa?".Viên Lai Lai tức giân toàn thân phát run, ngón tay chỉ vào hắn " Thầy thầy thầy............" Gặp qua người không biết xấu hổ, nhưng chưa từng gặp qua người trơ trẽn như vậy, một người đàn ông cao to, bị người khác □ rồi, còn có ý định tìm luật sư kiện lên tòa!Hình Diễn cầm tay cô run rẩy, hơi dịu dàng nói "Yên tâm, vụ kiện này chắc chắn em đánh không thắng".Viên Lai Lai tức giận gần như muốn bất tỉnh, muốn cô chịu trách nhiệm! Chẳng lẽ còn muốn cô mang hắn về nhà nuôi!Lúc này, một âm thanh tự nhiên giải cứu cô, "Diễn, nói chuyện với ai, mà lâu thế?".Ngay sau đó Viên Lai Lai thấy một người quần áo xộc xệch, một người đàn ông khuôn mặt tà mị ung dung đi xuống xe, cô hoàn toàn ngây người, năm năm trước khi cô biết Hình Diễn tất cả mọi người đều biết hắn không gần con gái, là một người có tính thích sạch sẽ nghiêm trọng, đối với phụ nữ càng có địch ý không thể giải thích được, chỉ cần chạm vào một bộ phận nào đó của phụ nữ sẽ không ngừng nôn mửa, khi đó cô còn cười nhạo cơ thể hắn như vậy tương lai bị hủy hoại làm sao lấy được vợ, thì ra căn bản hắn không cần lấy vợ................Tùy tiện tìm một người đàn ông đến đánh dã chiến.............Khó trách vừa rồi cô gõ cửa sổ xe hắn nửa ngày không muốn xuống, chắc là đang vội vàng chỉnh lại quần áo..........Lúc Viên Lai Lai còn đang mơ tưởng viển vông, đột nghiên nghe thấy tiếng Hình Diễn lạnh nhạt, "Cố Nhân".Thừa dịp đôi tình nhân trao đổi ánh mắt, Viên Lai Lai nắm chặt cơ hội đá mạnh một cú vào chân Hình Diễn, chỉ nghe thấy một tiếng rên, Viên Lai Lai đã như một làn khói chạy lên Cherry QQ của mình, không quên đưa đầu ra ngoài giương mắt nhìn hai người vẫy vẫy tay, ngay sau đó thấy đôi mắt của hai người bỗng nhiên trợn to, Viên Lai Lai không hiểu, đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ đây chính là cặp vợ chồng trong truyền thuyết? Ngay đến động tác kinh ngạc cũng làm giống nhau?Ầm!Ặc.............Viên Lai Lai rốt cuộc hiểu rõ vì sao hai người lại cùng làm vẻ mặt như vậy ra là gốc cây, cô đâm vào cây rồi...............Bạn đang đọc truyện tại
“Giáo sư, chúng ta mới bắt đầu nói chuyện yêu thương, theo phương thức truyền thống dân tộc Trung Hoa, trước nắm tay hơn nữa là hôn và cuối cùng là lên giường, nhưng trong vòng một ngày làm hết toàn bộ có phải quá nhanh hay không? Viên Lai Lai phòng bị lui về phía sau một bước nhìn hắn, Hình Diễn chống đỡ tường cảm thấy may mắn mình còn một ít sức mắt với cô “Em nhìn tôi hiện giờ còn có hơi sức làm những chuyện khác sao?”Lúc này Viên Lai Lai mới hiểu rõ sửng sốt, lấy thẻ từ trong túi hắn vội vàng bỏ chạy “ Giáo sư, thầy chờ một chút, em đi mở phòng.”Hình Diễn cúi xuống, lần nữa nghi ngờ sự thông minh của cô, kết quả là sau khi Viên Lai Lai mở phòng phải chạy lên lên xuống xuống tìm bóng dáng Hình Diễn, tìm nữa căn lầu mới tìm được hắn, lại gian nan nâng hắn lên mở cửa phòng đẩy hắn lên giường, giông như cô đã hoàn thành nhiệm vụ trọng đại quan trọng nhất mới thở phào nhẹ Hình Diễn nằm lệch trên giường, Viên Lai Lai lắc đầu, nửa quỳ bên cạnh thay hắn mở cà vạt, lại cở áo khoát, đang cố hết sức mở áo sơ mi của hắn, cổ tay bị người cầm lấy, kế tiếp trời đất xoay tròn, cả người bị Hình Diễn ngăn lại, im lặng một chút rồi mở miệng “ Giáo sư chỉ vì ba mươi điểm em hy sinh như vậy có phải hay không là quá nhiều?”“Hình Diễn mở nửa mắt nhìn cô “Nhớ là lần sau không được tùy tiện cở quần áo của đàn ông.” Nói xong xoay người nằm xuống ngủ.“Em. . . .”Làm người tốt thật không dễ dàng!Bố trí Hình Diễn thỏa đáng, Viên Lai Lai ngồi lên ghế salon xem tivi, đang chiếu bộ phim Hàn mà cô thích nhất, ôm mềm ngồi trên ghế say sưa hai giờ khuya Hình Diễn rời giường uống nước, thấy Tv đang mở, Viên Lai Lai tựa đầu vào salon chảy nước miếng tình, đi lên phía trước ôm Viên Lai Lai đặt lên giường đang muốn xoay người đi uống nước, thân thể lại Viên Lai Lai quấn lấy, chỉ thấy cô giống như gấu Kaola quấn quanh thân mình, quả thật đã đem hắn thành gối ôm, kêu cô hai tiếng, không có phản ứng, Hình Diễn bất đắc dĩ thở dài nằm ở bên cạnh đêm không chợp sớm hôm sau, Viên Lai Lai mở mắt liền sửng sờ, nhìn khuôn mặt đẹp trai của người đàn ông đang nằm bên cạnh cô trong lúc nhất thời cô không hiểu nổi rốt cuộc tối đêm qua đã xãy ra chuyện ràng đêm qua cô ngủ ở ghế salon, làm sao lại chạy lên giường của hắn? thật may mắn là quần áo vẫn bình thường, nhưng quần áo trên người hắn đã bị cô giày xéo không còn hình dáng. . . . . . . .Kết luận là cô vô lễ với nhàng kêu hắn hai tiếng, không có trả lời, trong lòng vô cùng vui mừng, lén lén lút lút xuống giường mang giầy vào chạy ra ngoài, Hình Diễn híp mắt nhìn bộ dáng vừa mang giầy muốn chạy trốn của cô khóe miệng mang ý cười, tiểu mèo hoang, em còn muốn chạy trốn đến đâu?Một lúc sao Quản gia Âu Dương mang quần áo sạch sẽ đi vào không một tiếng động, thấy một cái áo lót bị ném lung tung trên mặt đất khẽ cau mày “ Hôm qua cô Ninh Ninh đợi điện thoại của cậu chủ cả đêm.”Hình Diễn đang thay quần áo bổng dừng động tác “ Cô ấy thích chờ thì để cô ấy chờ.”“Nhưng hai người cũng là lớn lên cùng nhau, mặc dù chưa có nghi lễ, nhưng mọi người đều biết cô Ninh Ninh là vị hôn thê của cậu chủ, cho dù như thế nào cậu chủ cũng không nên ở cùng người phụ nữ khác ở ngoài.” Âu Dương Kiên duy trì ý kiến của Diễn lạnh lùng liếc hắn một cái "Chuyện giữa chúng tôi, Quản gia, ông quản quá nhiều."Âu Dương còn muốn nói gì nhưng khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của hắn thì lùi một bước, cung kính khom người “Đúng vậy, cậu chủ.”“Còn nữa, tốt nhất là không làm cho cô ấy biết chuyện tôi có vị hôn thê.” Không phải thương lượng mà là mệnh hắn không biết là cô đã Lai Lai mới vừa đi ra từ khách sạn liền nhanh chóng đoán xe hướng trường học chạy như bay, nếu để cho đám con gái kia biết cô một đêm không về hơn nữa là ở cùng một chổ với Hình Diễn, không biết sau lưng cô sẽ có bao nhiêu hung thủ giết mà cô vừa mới xuống xe đi tới cửa trường học liền bị hai người áo đen như hung thần ác sát ngăn lại " Xin cô đi theo chúng tôi một chuyến."Viên Lai Lai lấy can đảm nhìn bọn họ "Các người là ai? Tôi muốn báo cảnh sát, cảnh sát lập tức sẽ đến, tôi khuyên các người không cần làm chuyện xấu, thứ nhất nhà tôi rất nghèo, thứ hai tôi học tập không giỏi, các người bắt cóc tôi cũng vậy không lợi ích mà có âm mưu."Người áo đen như cũ mặt không chút thay đổi, "Cô Viên tiểu hiểu lầm, là bà Hình muốn gặp bạn gái mới của cậu chủ, nhờ chúng tôi tới đón." Cuối cùng chữ đón ’ nói vang vang có lực, hận không được sau một khắc liền động thủ đem cô đón ’ đi.“Cái gì bà Hình không bà Hình. . . . . .a, a, các người đây là bắt cóc! Nhẹ tay một chút!” sau một khắc cô bị kéo lên xe, khoảng nử a giờ cô đã ngồi trong phòng khách của biệt thư hào chút bất an nhìn người phụ nữ cao quý trước mặt, nhất định là mẹ của Hình Diễn? Người có khí chất như vậy, khó trách có thể sinh ra con như vậy “Bác gái, bác tìm con có chuyện gì?” bà nhìn chằm chằm vào cô không nói lời nào, làm lòng cô thật là sợ hãi.“Cô chình là học trò của A Diễn , Vien Lai Lai?” bà quan sát nửa ngày rốt cuộc mở miệng “ tôi đã nghe Noãn nói về cô.”Tay Viên Lai Lai quấn lấy nhau, nhìn biểu tình của bà Hình, nữa lén nhìn người làm xung quanh, lập tức cô có cảm giác mình bước vào ổ sói “Đúng, đúng là con, sư tổ.”Bà Hình đang uống trà thiếu chút nữa là phùn ra, thật may là là mình có giáo dưỡng tốt nên chỉ ho nhẹ hai tiếng, mới bốn mươi tuổi đã được gọi là sư tổ nếu định lực không tốt chắc là bắt đầu gầm thét.“Nếu là học trò của A Diễn, vậy bây giờ làm một cái phân tích đơn giản về thị trường chứng khoán đi.” Bà Hình uống một hớp trà ngẩng đầu nhìn chằm chằm Viên Lai Lai Lai luýnh quýnh nửa ngày , rốt cuộc nói ra một câu “ Thật ra thì. . . . . Con cũng không hiểu vấn đề này lắm.”“Không hiểu?” tay bà Hình thoáng một cái văng nước trà ra ngoài, Viên Lai Lai theo bản năng lui về sau một bước, người làm cách đó không xa nhanh chóng lấy ly trà ra khỏi tay bà Hình, Hình Noãn cúi đầu dùng khăn lau tay cho bà.“Đúng. . . .Không hiểu lắm.”Viên Lai đổ đầy mồ hôi lạnh, Giáo sư quan tâm việc học của học trò thì cũng đúng, nhưng mà mẹ của Giáo sư cũng quan tâm việc học của học trò con mình như vậy!Bà Hình xoa xoa đầu, chỉ cảm thấy không cách nào nói chuyện với cô “Cô Viên thật thẳng thắn, tôi không ngại nói thẳng cùng cô, tối đêm qua cô ở cùng A Diễn phải không?”Viên Lai Lai luýnh quýnh lần nữa, chuyện cô vô lễ với Hình Diễn tại sao nhanh như vậy ai cũng biết hả? Thừa nhận đi, là làm bà ấy thấy cô nói năng tùy tiện, không thừa nhận, cô lại không quen nói dối “ Dạ, có thể đúng.”“Cái gì gọi là có thể đúng!” bà Hình muốn hụt hơi cũng không muốn cùng cô nghiền ngẫm từng chữ “Cô cùng A Diễn quan hệ như thế nào?”“Quan hệ thầy trò!” Viên Lai Lai trả lời, chuyện này là đương Hình có chút không vui “ Chưa từng thấy qua Giáo sư cùng học trò của mình ở cùng phòng, quan hệ hai người thật có phải thân thiết một chút? Hơn nữa nghe nói gần đây cô quấn lấy A Diễn? Ngay cả đi học cũng viết thư tình cho nó?”. . . . . .“Sư tổ bác đừng hiểu lầm, em quấn lấy Giáo sư bở vì thành tích của em không đạt mà thôi.” Lúc bắt đầu chính xác là như vậy, nhưng sáng nay thức dậy thấy khuôn mặt đẹp trai của Hình Diễn, lòng cô nổi loạn bây giờ cô cũng không dám khẳng định như vậy Hình cúi đầu trầm tư nói “ Thành tích học tập của cô cũng không đạt?”Cái gì gọi là, cũng không đạt?. . . . . .“Thôi thôi, hôm nay tôi gọi cô đến đây là muốn cho cô biết một chuyện, A Diễn đã có vị hôn thê rồi, cô nên xử lý tốt quan hệ của hai người.” Bà Hình rốt cuộc phát hiện nói chuyện với Viên Lai Lai là một chuyện làm người ta nhức đầu, nên cuối cùng nói ra vấn đề Viên Lai Lai “Oanh” một tiếng nổ tung, chỉ chỉ Hình Noãn sau lưng bà “ Không phải là em gái sao?”“Noãn là em gái, nhưng Ninh Ninh thì đúng là như vậy, cho nên tôi hy vọng cô sau này cách A Diễn xa một chút?” Đây là ác ma bà bà trong truyền thuyết sao? Miệng của bà không có ác độc nhưng lời lẽ bà nói ra có ý muốn chia rẽ cô và Hình Diễn, Viên Lai Lai không biết cuối cùng mình nói những gì, lảo đảo nghiêng ngã đi ra khỏi biệt thự, Hình Diễn có vị hôn thê, Hình Diễn có vị hôn thê. . . . . . . .Tại sao trong lòng cô lại khó chịu như vậy, người đàn ông ưu tú kia có vị hôn thê, thậm chí là kết hôn cũng là chuyện bình thường sao? Trong đầu không ngừng hiện lên khuôn mặt của Hình Diễn, còn có mấy ngày ở chung, cô muốn đùa giỡn hắn, không ngờ bị hắn đùa giỡn, đây rốt cuộc là xãy ra chuyện gì?Liên tục ngủ mê năm ngày không ra cửa, ăn uống vệ sinh đều ở trong ký túc xá, tắt điện thoại, không lên mạng, hoàn toàn đoạn tuyệt liên lạc với thế giới bên ngoài. Viên Lai Lai vừa tỉnh ngủ đứng ở ban công nhìn Tần Diệu hấp tấp xông tới “Viên Lai Lai! Mau! Điện thoại của Giáo sư Hình!”Viên lai trừng mắt “ Nói mình không có ở đây!”Tần Diệu trừng lại “ Cậu ở đây giả bộ cái gì chứ, mấy ngày nay không phải cậu luôn đợi anh ta sao? Anh ta gọi cho cậu bao nhiêu cuộc điện thoại? Mỗi ngày đều tới dưới ký túc xá chở nhiều giờ, cậu tưởng người ta rãnh rỗi như cậu sao, mau nghe điện thoại!”“Không nghe!” Viên Lai Lai liên tục lui về phía sau tránh “ Mình tại sao phải nghe điện thoại của anh ta! Anh ta tại sao lại tới trêu chọc mình, mình cũng không còn là học trò nữa!”Tần Diệu khó chịu, chống nạnh biểu tình như nữ quân nhân “ Mình nói nè Viên Lai Lai tại sao cậu không biết điều như vậy, ban đầu là ai trêu chọc ai trước? Sao bây giờ lại đem trách nhiệm đẩy lên người khác là sao?”“Ban đầu là chính cậu đưa ra ý tưởng cùi bắp này, cái gì đùa giỡn anh ta, anh ta mất hứng sẽ cho ta đạt được tư cách danh ngạch, kết quả đâu!” Viên Lai Lai càng nói càng giận “ Cậu có biết là anh ta có vị hôn thê đấy! Cậu cọn bảo mình nghe điện thoại của anh ta làm gì! Để mình vì ba mươi điểm trở thành người thứ ba sao? Hơn nữa cậu gặp qua vị hôn thê của anh ta sao? Nói không chừng còn đẹp hơn tiên trên trời, coi như mình muốn làm người thứ ba chưa chắc anh ta chịu đâu!”“Vậy cậu nói xem Hình Giáo sư mỗi ngày đợi cậu là vì cái gì? Chỉ vì cậu gương mặt không đẹp, dáng người không chuẩn, đầu óc không thông minh sao?” tần Diệu tức giận, làm sao chỉ vì lời nói của mẹ Hình Diễn mà hoàn toàn bỏ qua anh ta? Như thế nào cũng phải giáp mặt hỏi cho rõ ràng!“Vì hứng thú, lúc anh ta hứng thú sẽ cưng chìu, đợi đến khi anh ta hết hứng thú, mình chết như thế nào cũng không biết, chẳng lẽ cậu bắt ta vì hứng thú của anh ta mà nịnh nọt anh ta sao?” Viên Lai Lai cảm thấy phiền não, hắn đã có vị hôn thê tại sao phải trêu chọc cô?“Hứng thú? Trên người em có điểm nào hứng thú có thể để tôi cảm thấy hứng thú mà không để ý đến vị hôn thê?” Giọng nói lạnh lùng có chút giễu cợt vang lên ở phía sau hai người bọn người sửng sốt, Tần Diệu chạy thật nhanh như một làn khói ra khỏi ký túc xá, nhưng vẫn không quên đem cửa đóng lại, cái người này không phải dẫn sói vào nhà sao?
Khuôn mặt Viên Lai Lai đỏ bừng, đoạt lấy chiếc áo lót trong tay hắn liền vứt vào thùng rác, "Em thực sự thích sạch sẽ, không thích người khác chạm qua những đồ của mình!" Hình Diễn nhìn cô một cái như không có chuyện gì xảy ra gật đầu một cái, "Ở lại đây đi, tí anh sẽ dẫn em đi mua đồ số A." "Đi chết đi!", "Rầm" một tiếng, Viên Lai Lai đã phóng nhanh vào phòng ngủ. Năm phút sau, Viên Lai Lai đã dọn dẹp sạch sẽ thỏa đáng, xách những thứ không cần thiết ra cửa, cũng không thèm để ý tới Hình Diễn một cái, đi thẳng tới cửa thay đôi giày khác chuẩn bị ra cửa thì liền bị anh gọi lại. "Viên Lai Lai, anh với em hãy làm một cuộc giao dịch di." Hình Diễn dựa vào ghế sofa tức giận trừng mắt nhìn Viên Lai Lai, tự nhu bị "tức tiểu tức phụ" "Không làm!" Viên Lai Lai cũng không thèm liếc nhìn hắn một cái liền thẳng thừng cự tuyệt lời yêu cầu đó. "Cung cấp xe cao cấp Ferrari cho em, không cần em phải bồi thường, tiền lương tăng gấp ba lần, mỗi tháng đi trễ ba lần cũng không bị kỉ luật, công ty sẽ cung cấp phòng nghĩ cho em, có thể giúp em mua môt căn nhà khác tốt hơn, nhìn sơ qua nơi này quả thật quá đơn sơ." Hình Diễn anh vĩnh viễn nhớ rõ những điểm yếu của cơ, thật dễ dàng có thể làm cô động lòng, thay đổi quyết định. Quả nhiên, Viên Lai Lai ngay lập tức dừng động tác thay giày dưới chân, nhìn lại mình bây giờ, hiện tai chắc hẳn rằng tiền thưởng chuyên cần tháng khẳng định sẽ không có, nhưng là những lời của hắn nói chẳng khác nào công ty đang cần tuyển ban lãnh đào cấp cao nha, "Hình Thị dưới sự quản lý của anh có phải hay không đang gặp khó khăn? Anh như thế này phải hay không đang tuyển em làm nhân sự cấp cao cho anh?" Hình Diễn nháy mắt ý bảo cố mau ngồi xuống, "Ăn sáng đi."Viên Lai Lai lúc anyf mới phát hiện ra anh thế nhưng đã bê bữa sáng tới, nghi ngờ nhìn anh, "Anh xác định hôm nay sẽ không trừ tiền luơng của em, sẽ không trừ toàn bộ tiền thưởng chuyên cần của em chứ?" Hình Diễn nhíu mày, "Bộ dạng anh như thế này sẽ không bao giờ giống với môt loai người nói mà không bao giờ giữ lời." Rõ ràng là có nhiều thâm ý nha. Viên Lai Lai đứng hình khi vừa nhìn thấy những thức ăn trong hộp mà anh vừa mang tới, "cháo Vân Trung Hải? Cháo thượng hangh hai ngàn nhân dân tệ đây sao?" Cô hít thở một ngụm khí, người có tiền chính là sống như vậy qua ngày hay sao? Bọn họ có hay không suy nghĩ cảm giác của những bọn tiểu dân thấp hèn như cô qua những thứ này? Hình Diễn sững sờ một chút, "Em không phải là rất thích hay sao?" Viên Lai Lai đem tô cháo đây tới trước mặt hắn, "Anh có thể trực tiếp đổi thành tiền mặt cho em không?" Từng giọt máu trong lòng cô đang tửng giọt từng giọt rỉ ra nha, nghĩ đến đây không phải là dùng tiền của chính mình chi trả, cô nhanh chóng đoạt lấy tô cháo lại từ trong tay Hình Diễn, múc hai ba muỗng chớp nhoáng liền sử sạch hết những thức ăn sáng mà anh mang tới lúc nãy, vừa lau miệng vừa nhìn Hình Diễn, "Trước tiến hãy nói một chút về cuộc giao dịch của anh đi.""Hãy làm thư ký của anh." Hình Diễn nhìn bộ dáng của cô chém món điểm tâm Vân Trung Hải như hổ háo đói, dịu dàng sủng nịnh nhìn rồi đưa cô ly nước. Viên Lai Lai dời lực chú ý của mình sang Hình Diễn, "Tất cả những ai làm thư ký cho anh đều có đãi ngộ tốt như vậy sao?""Chỉ có một mình em." Hình Diễn ngược lại không e dè mà thẳng thừng đáp. "Em có thể từ chối không?" Cô thừa nhân rằng cô đủ thông nhưng vô luận như thế nào cũng không đấu lại hắn, không chừng ngày lại đó cô không còn tác dụng sẽ bán cô đi lấy tiền lại ngay lập tức. "Không có khả năng." Hình Diễn đưa tay lau đi vết chocolate còn dính lại trên khóe miệng cô, "Em biết anh có tính thích sạch sẽ, mà em là người con gái duy nhất khiến anh cảm giác thoải mái sau khi tiếp xúc, như vậy có thể giúp anh thoát khỏi rất nhiều phiền toái ngoài kia."Aaaa, hóa ra là như vậy nha. Nhưng mà Hình Diễn căn bản không cho cô đủ thời gian để kịp những điều hắn vừa nói, thuận tay liền đêm cô kéo lên xe mà thẳng tiến hướng tới công ty, trực tiếp đẩy cô vào thang máy VIP chuyên dụng của mình mà lên thẳng tầng lầu trên cùng. "Kể từ giờ trở đi, đây chính là phòng làm việc của em, mỗi ngày ở trước mặt, trước khi tan sở anh đều phải nhìn thấy em," dừng một chút, lại nói, "Vắng mặt một lần, trừ một phần ba tiền lương của em cuối tháng"Nói đến chuyện tiền lương của mình, Viên Lai Lai cũng nhanh chóng phản bác lại, "Lúc ở nhà ai đã nói rằng mỗi tháng cho em ba lần đi trễ?" Hình Diễn khóe mắt liếc qua sự tò mò của mọi người, "Mỗi lần em muốn đi trễ, em liền có thể nộp bảng báo cáo cho anh trước ba ngày, anh liên phê chuẩn em đi trễ." ........................."Xe của em đâu?" Viên Lai Lai cảm giác càng ngày có gì đó không đúng như những gì cô nghĩ rồi."Ở tiệm""Phòng đâu?""Đang tu sửa lại" "Còn tiền thưởng đâu?""Xem xét biểu hiện của em."Mẹ nó! Cô lên phải thuyền giặc rồi! Cô đang muốn bốc hỏa thì bóng dáng Hình Diễn chớp mắt liên biến mất không tung tích trước mắt cô, một giây kế tiếp một người phụ nữa tóc lên cẩn thận, gọn gàng, tỉ mỉ, nghiêm nghị như một bà cô già đã xuất hiện trước mặt cô thuyết giáo, "Đã đến làm thư ký Tổng Giám Đốc, cô nên có những tư cách mà một thư ký Tổng Giám Đốc nên có, ở công ty không được thảo luận những chuyện đời tư của cấp trên, không được mang dép, không thể không trang điểm khi đi làm, không được mặc những trang phục bình thường, lưng phải luôn thẳng, tóc luôn gọn gàng, không được.......cười đùa!" editor *khụ khụ* công ty quái quỷ gì đây , nhiều luật thế nhì Viên Lai Lai run run lên nhìn người đàn bà trước mặt, toàn bộ nhân viên trong công ty này đều biết rõ "bà cô già" này đến nay vẫn chưa kết hôn, đối với thuộc hạ còn càng nghiêm khắc hơn nữa, luôn luôn lấy chuyện nhỏ hóa to, chỉ một câu kết luận đơn giản đó là gặp người nào, giết người nấy không buông tha. "Báo cáo Trưong tổng, theo những tiêu chuẩn mà cô vừa đề ra, tôi đây một tháng nhịn ăn nhịn uống của tôi cũng không mua được một bộ y phục được xem như là vừa mắt cô đi, có phải hay không về sau tôi cos thể không cần mặc quần áo để đi làm?" Nói giỡn hay sao, lấy tiền lương khổ cực của cô ra mà đùa giỡn à, Viên Lai Lai cô đây cũng không nỡ bỏ ra một khối tiền lớn thế để mua những y phục giá trên trời như vậy! Khuôn mặt "bà cô già" liền xụ xuống, "Đối với thư ký của Tổng Giám Đốc, công ty sẽ cũng cấp một khoảng tiền mỗi tháng cho tiền trang phục, cô hãy đi nhận khoảng tiền đó sau giờ làm, cô tốt nhất đừng để tôi nhìn thấy cô mặc những bộ quần áo rách rưới này tới công ty" Nói xong, cô ả liền quay đầu đi, cũng không quên ban tặng cô một cái liếc khinh thường. Viên Lai Lai nhìn xung quanh liền nhận được những ánh mắt đồng tình của mọi người trong phòng, nhìn trên bàn cùa mọi người những văn kiện đều được xếp thành từng chồng cao ngất ngưỡng, nhìn lại mình, một chút bụi cũng không có, duy nhất chỉ có một hộp chocolate được đặt ngay ngắn ngay trên bàn, không cần suy đoán cũng biết chắc đây nhất định là đo Hình Diễn bày trò.
Mọi người trầm mặc một hồi lâu."Em có thể dùng dao, loại trái cây này không nên cắn."Đầu óc Viên Lai Lai tạm thời không hoạt động, nhìn anh rồi lại nói một câu, "Tát ngõa địch tạp." Tát Ngõa Địch Tạp là phiên âm của tiếng Thái, nếu mà nói khi gặp mặt thì có nghĩa là chào bạn, bạn có khỏe không, còn nếu nói khi tạm biệt thì có nghĩa là hẹn gặp lại, tạm biệt...-cám ơn chị Quỳnh nhiều"Ách. . . . . . Anh nói là, em có thể dùng dao cắt trái cây ra." Vẻ mặt của người đàn ông ngồi đối diện đã tối sầm lại, ngũ quan vẫn đang co giật một cách kỳ lạ."Tát. . . . . . Ngõa. . . . . . Địch. . . . . .Ủa? Anh biết nói tiếng Trung?" Viên Lai Lai thốt lên, nếu biết nói tiếng Trung thì mấy người này đâu cần phải nói chuyện với nhau bằng tiếng Thái ?Mặt người đàn ông kia mặt ngày càng đen, ngồi bên cạnh Viên Lai Lai Hình Diễn nhịn không được bật cười, "Em thật đúng là một báu vật hiếm có, người ta đã nói vài câu tiếng Trung rồi, em còn ở đó mà “tát ngõa địch tạp”, rốt cuộc trong đầu em có bao nhiêu chất xám?"Mặt Viên Lai Lai lúc đỏ lúc tái, quay về phía người đàn ông kia lại nói thêm một câu, "Tát ngõa địch tạp."Kết quả mọi người đều nở nụ cười, Viên Lai Lai chỉ muốn tìm cái lỗ chui xuống, mọi người nói cái gì đó bằng tiếng Thái, cười khoảng hai phút mới ngừng lại được, Viên Lai Lai âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thấy không liên quan đến mình mới tiếp tục lấy loại quả hồi nãy ăn tiếp, nhưng sao lại cắn không ra?Ăn cơm tối Viên Lai Lai dẫn đầu đi ra tiệm cơm, bởi vì đi bộ, hơn nữa còn là một con đường rộng rãi thoáng mát, lúc về Viên Lai Lai vẫn còn hờn dỗi, cố tình đi trước không đợi Hình Diễn bỏ hai tay trong túi thoải mái đi theo sau cô, bởi vì chân dài nên chiếm ưu thế, dù thế nào Viên Lai Lai cũng đi thật nhanh, anh vẫn chậm rãi đi theo sau cô, giống như tản bộ bình thường."Nghe nói nơi này lúc tối cũng không an ninh, cướp giật rất nhiều, em là con gái đi nhanh như vậy, lỡ như anh không theo kịp em, em cũng đừng tiếp xúc với kẻ xấu."Viên Lai Lai nghe thấy lời này của anh quả nhiên bước chậm hơn vừa rồi một chút."Còn nữa em xem mấy cái phim kịnh dị, thật ra thì phần lớn dựa vào những câu chuyện người thật việc thật rồi sửa đổi lại cho hấp dẫn hơn, em có biết đây là một đất nước tin Phật mà ở trong Phật giáo thì chuyện gì cũng có." Hình Diễn tiếp tục hù dọa như mọi phản ứng của Viên Lai Lai đều nằm trong dự đoán của anh, chỉ thấy cô nghiêm mặt đứng đó nhìn anh, "Anh nói dối!""Anh chưa bao giờ nói dối, hơn hết anh là một người theo chủ nghĩa duy vật, những chuyện kia anh cũng chỉ nghe người ta nói thôi." Đi tới bên cạnh cô, xoa nhẹ mũi cô, "Còn giận sao? Hãy uống cái này đi." Nói xong liền biểu diễn loại ảo thuật đơn giản nhất, từ phía sau lưng lấy ra một ly nước dừa, "Anh kêu ông chủ cho thêm chocolate, em nếm thử đi, xem như là đền bù lúc trên máy bay không cho em uống cà phê."Viên Lai Lai quả nhiên bị đồ uống trong tay anh hấp dẫn, cầm lấy uống một ngụm, uhm, ngon, "Anh mua lúc nào vậy?""Mới vừa rồi trên đường đi." Vẻ mặt nhìn cô đầy thoả mãn, giọng anh dịu dàng hơn, "Uống ngon không?"Viên Lai Lai gật đầu thẹn thùng, bị một ly đồ uống mua chuộc, nói ra thật là mất mặt, "Sao em không biết anh mua vào lúc nào vậy?""Em đi thẳng một mạch không hề quay đầu lại, đương nhiên không biết, anh đã đi một lát, lúc về lại thấy có người đi theo sau em đấy."Viên Lai Lai bị sặc, ho khan, Hình Diễn vỗ nhẹ lưng cô, "Lúc ở chỗ này phải nhớ đi bên cạnh anh, nếu không anh phải bồi thường cho em biết bao nhiêu là tiền bồi thường tai nạn lao động."Viên Lai Lai càng ho dữ dội hơn. Đây không phải là đùa bỡn cô sao!Mặc dù lời nói của Hình Diễn phần nhiều là hù dọa cô, Viên Lai Lai cũng nên tin anh, dù sao ở nơi xa lạ này mình chỉ có thể dựa vào anh mà thôi, mấy ngày kế tiếp cô đều như hình với bóng đi theo sau anh, chỉ còn thiếu việc đi theo anh về phòng ngủ nữa có phòng thủ chặt chẽ cũng không thể không có chỗ sơ hở, một ngày nọ Hình Diễn đưa cô đi giám hộ công trình, đứng chỉ vào mảnh đất lớn trước mặt ở ngoại ô thành phố nói "Xây một khu vui chơi giải trí ở chỗ này thì như thế nào? Lấy tên em, coi như là món quà anh dành tặng cho em, em thấy sao?"Mặt Viên Lai Lai thoáng đanh lại, có chút khó xử, "Mỗi lần em đi khu vui chơi đều bị nôn mửa. . . . . ." Nếu lời nói xây một khu vui chơi là thật, trước không nói đến việc mình có chơi được hay không, dù là muốn chơi thử, cũng phải suy nghĩ qua một chút, tiền đi lại tiền ăn tiền thuê phòng đều phải tự lo liệu, nói như vậy, mình chẳng phải là rất thiệt thòi hay sao?Khóe miệng Hình Diễn co giật, thu lại động tác vốn định ôm lấy cô, cô luôn như thế này, phá hỏng mọi bầu không khí lãng mạn .Sau đó không đợi anh mở miệng, Viên Lai Lai lại cau mày nói "Nếu chia cho em một nửa số tiền thu được em sẽ suy nghĩ lại.". . . . . ."Em đứng đây chờ, anh đi cùng với họ xuống kiểm tra một chút." Nói xong bỏ Viên Lai Lai ở lại một mình rồi đi xuống cầu thang cùng nhân viên của Thái Phương, đi được hai bậc thang lại không yên tâm quay đầu lại nhìn Viên Lai Lai, "Không được đi lung tung."Viên Lai Lai nhìn ngắm vùng đồng bằng mênh mông bát ngát có chút say mê, bắt đầu mơ giấc mộng đẹp, vùng đất ở trước mặt dường như trong nháy mắt đã dựng lên đủ loại máy móc thiết bị trò chơi, tiền liên tục chảy vào trong tay cô, cô cười to vài tiếng, còn chưa cười xong đã cảm thấy một lực rất mạnh đánh vào người, sau đó cô đã ngã trên mặt đất, chờ đến lúc cô phản ứng kịp thì túi xách trong tay đã bị người ta giật lấy, cô chỉ thấy được bóng lưng của người tiệt, lại bị Hình Diễn nói trúng! Quả nhiên bị cướp rồi !Ví tiền của cô! Điện thoại của cô! Thẻ ngân hàng của cô! Thẻ căn cước của cô! Chìa khóa của cô!Nghĩ tới những thứ này, cô nhanh chóng bò dậy đuổi theo tên cướp, vừa đuổi theo vừa la lên "Mày đứng lại cho tao! Trả lại cho tao!"Cô càng đuổi theo, tên cướp chạy càng nhanh, vốn đang nói giao khu, hai người chạy chạy đã đến nhiều người địa phương, tên cướp chỉ chạy vào ngõ hẻm, Viên Lai Lai dường như tìm được sự hứng thú, theo sát phía sau tên cướp, cứ thế bỏ qua lời nói của Hình cùng đã chạy đến ngõ cụt, tên cướp đứng đó thở hổn hển, hai tay vịn đầu gối nhìn Viên Lai Lai một cách hung Lai Lai cũng thở hổn hển nhìn anh, trong cùng một tư thế nếu so với cô thì chỉ có thể thua!Đợi đến khi hai người đã nghỉ đủ rồi, Viên Lai Lai bước tới, "Trả lại túi cho tao."Ai ngờ tên cướp nhanh chóng lấy từ bên hông ra một con dao không nói một lời liền nhắm vào tay Viên Lai Lai mà chém, Viên Lai Lai né theo bản năng, lưỡi dao sướt qua cổ tay, máu tươi khiến Viên Lai Lai ngây ra tại cô còn đang ngây người, tên cướp liền xoay người bỏ chạy, nhưng không nghĩ rằng anh sẽ bị Hình Diễn chặn lại , Hình Diễn ánh mắt lạnh lùng nhìn tên cướp, rồi nhìn lại cổ tay đang chảy máu của Viên Lai Lai, liền nổi giận, tên cướp thấy không thoát được, cầm dao liều mạng cùng Hình Diễn, nhưng anh đâu phải là đối thủ Hình Diễn, Hình Diễn đã là cao thủ Taekwondo từ lâu, chỉ hai ba cú đấm đã làm tên cướp ngã gục trên mặt đất, dùng chân đạp thật mạnh lên người anh hai cái, dường như vẫn chưa hả giận, nhắm vào cổ tay của tên cướp hung hăng đạp xuống, chỉ nghe tên cướp thét lên hai tiếng, ngay sau đó liền bị cảnh sát kéo lên, Hình Diễn không quan tâm đến anh, đi tới nắm lấy tay Viên Lai mày thật chặt, "Đau không?"Viên Lai Lai lắc đầu rồi lại gật Diễn nắm lấy vạt áo sơ mi của cô xé ra rồi buộc vào cổ tay cô, "Đi, đi bệnh viện thôi." Nói xong liền nắm lấy cánh tay không bị thương của Lai Lai nhìn tay mình rồi lại nhìn anh, "Vết thương nhỏ thôi mà." Chỉ là so với việc rách da thì hơi nghiêm trọng một chút, không cần đi bệnh viện chứ? Cô lại quan tâm chuyện khác hơn, vùng vẫy khỏi tay anh rồi nhặt túi xách lên khỏi mặt Diễn lạnh lùng nhìn cô, "Chính là vì cái đồ chẳng đáng bao nhiêu tiền mà đuổi theo người khác xa như vậy?"Viên Lai Lai vô tội nhìn anh, "Cũng không hoàn toàn là vậy, chỉ là chưa từng gặp qua người có thể chạy nhanh hơn em, nhất thời không dừng lại được mà thôi." Lúc còn đi học mặc dù kết quả học tập không thuộc dạng rất tốt, nhờ may mắn nên đậu vào trường đại học tốt, nhưng các môn thể dục thể thao nhất định rất có triển vọng, ở trường nếu cô tự nhận mình đứng thứ hai thì không ai dám dành hạng nhất, tên cướp đó chạy nhanh như vậy, chắc canh đã kích thích sự hiếu tanhg của Hình Diễn càng lạnh hơn, còn chưa kịp nổi giận thì cảnh sát đã chặn họ lại, Viên Lai Lai để cho bọn họ nói chuyện, thế nhưng rất nhanh đã có một nhóm người của Thái Phương đến thương lượng cùng cảnh sát, Hình Diễn kéo Viên Lai Lai đi, nhưng chẳng có ai ngăn bọn tới đường lớn, hai người đi đến bệnh viện gần nhất, trên đường đi mặt Hình Diễn lúc nào cũng hầm hầm, hoàn toàn không quan tâm tới Viên Lai Lai Lai thì lúc nào cũng dán mắt vào mặt anh, thấy anh tức giận như vậy, dè dặt nắm lấy tay anh nhưng lại bị anh đẩy ra, cô đau đớn rít lên một tiếng, Hình Diễn căng thẳng nhìn tay cô, lại có máu tươi rỉ ra, kéo tay cô đặt trong lòng bàn tay mình, giọng nói có chút bất đắc dĩ "Đau không?"Viên Lai Lai thuận theo chiều gió, đáng thương gật đầu. trong lòng lại cười nghiêng ngả, giả bộ lạnh lùng cay nghiệt làm chi! Không phải là anh không quan tâm đến người ta sao?Dường như biết rõ sự xảo quyệt của cô, Hình Diễn cau mày, "Đừng có tinh nghịch đùa giỡn, tí nữa đến bệnh viện sẽ đau thiệt đó."Lời nói của Hình Diễn cũng không phải là sai, mười phút sau chợt nghe thấy tiếng thét như chọc tiết heo của Viên Lai Lai vang lên trong bệnh viện, cứ ra sức nắm lấy Hình Diễn kêu "Cứu em với!"Hình Diễn không quan tâm đến ai đó, chỉ thờ ơ nhìn cô, "Đây chính là bài học dành cho em, lần sau còn dám chạy theo không?""Không, không mà." Hai mắt Viên Lai Lai rưng rưng, tựa vào người Hình Diễn, Hình Diễn cuối cùng cũng mềm lòng, đôi tay ôm chặt cô, "Chịu thêm một chút nữa sẽ xong ngay thôi."Viên Lai Lai bảo đảm tuyệt đối sẽ không làm như thế cho đến tối, Hình Diễn mới hiểu được tại sao cô lại liều mạng đuổi theo tên cướp như chiều đưa Viên Lai Lai về khách sạn, cô liền ngủ thiếp đi, đến tối lúc kêu cô dậy ăn cơm, sợ làm cô thức giấc nên anh cầm thẻ tự mở cửa phòng, sau đó liền nhìn thấy Viên Lai Lai đang nằm trên giường đang đùa nghịch thứ gì đó trong tay, túi xách đang mở ra để ở trên người, thấy Hình Diễn lập tức nhét tay vào trong Diễn cau mày, thứ gì mà mờ ám vậy?Nhìn anh nhưng chỉ thấy anh nhìn mình mà không nói lời nào, Viên Lai Lai can đảm nghiêm mặt kiên quyết nói "Không thể. . . . . ." Còn chưa nói hết liền bị Hình Diễn trợn mắt đáp trả, lập tức không dũng khí như ban đầu nói "Ý em là, đồ của đàn bà con gái nên không tiện cho anh xem.""Anh muốn xem, lấy ra đi." Hình Diễn ngồi xuống mép giường cô, nệm lập tức lún xuống, Viên Lai Lai không bị anh tiến lại gần khống chế, anh đưa tay kéo cô vào ngực mình."Anh. . . . . . Anh. . . . . . Anh.." Viên Lai Lai anh..anh’ cả nửa ngày, khẽ cắn răng nói ra một câu, "Anh trừ tiền thưởng của em đi .""Tiền thưởng dĩ nhiên phải trừ, chỉ có điều là anh cũng muốn xem." Nếu anh nhìn không lầm, là một cái gì đó có vẻ lấp lánh giống như kim Lai Lai chỉ nghe, không làm, "Có người hèn mạt đáng kinh như anh sao? Đồ của em tại sao phải. . . . . ." Do cô vừa nghe đến trừ tiền thưởng liền quá kích động, huơ tay múa chân, kết quả một câu đầy đủ còn chưa nói xong thì đồ trong tay đã bị Hình Diễn cướp Diễn hất mạnh móng vuốt sói của Viên Lai Lai, đứng lên dựa vào cái bàn, ngắm nghía chiếc nhẫn trong tay, dường như có chút suy tư nhìn Viên Lai Lai, "Chính là vì cái này nên mới đuổi theo tên cướp phải không?"Viên Lai Lai đỏ bừng mặt, cô đang quỳ trên giường liền vươn tay muốn đoạt lại, không cẩn thận nên xém chút nữa là té xuống giường, Hình Diễn nhanh tay lẹ mắt giữ lấy cô rồi ôm vào trong ngực, mị hoặc hỏi "Hử?"
thú nam và tiểu bạch