Nhịn nửa năm, cuối cùng cô quyết định chia tay, kết quả ngay sau đó hai người cùng xuyên đến 23 năm sau, trở thành bạn học với con trai mình năm 18 tuổi. Đúng, là con ruột của hai người. Chử Tình nhìn thiếu niên có vẻ ngoài 5 phần giống bản thân, 5 phần giống Thích Vị Thần đứng trước mắt, oh my god! Cùng Người Yêu Cũ Xuyên Đến 23 Năm Sau Chương 46: Giữ sự rung động « Chương Trước. Quản Lý . Sửa Chương; Cùng Người Yêu Cũ Xuyên Đến 23 Năm Sau; Chương 46: Giữ sự rung động; Giới Thiệu. Đọc truyện hay ngôn tình sắc, Nhịn nửa năm, cuối cùng cô quyết định chia tay, kết quả ngay sau đó hai người cùng xuyên đến 23 năm sau, trở thành bạn học với con trai mình năm 18 tuổi. Đúng, là con ruột của hai người. Chử Tình nhìn thiếu niên có vẻ ngoài 5 phần giống bản thân, 5 phần giống Thích Vị Thần đứng trước mắt, oh my god! Càng đáng sợ hơn là con trai lại giống cô, cũng Chương Tiếp ». Chương 6: Người so với người, tức chết người. Cho đến khi ba người tới cửa siêu thị, đầu óc Chử Tình vẫn còn ngu ngơ. Phải biết rằng ngay cả khi cô và Thích Vị Thần còn yêu nhau cũng chưa từng cùng nhau đi siêu thị đâu. Hiệu sách thì đã từng đến, hẹn hò một buổi trưa mua được mười quyển luyện đề, để lại bóng ma tâm lý không thể xóa Năm lớp 12, điều khiến Chử Tình hối nhất là việc bản thân là một học tra*, nhưng lại yêu đương với học thần* Thích Vị Thần, vì vậy mà bị cập ép học hành chăm chỉ suốt một kỳ học. *Học tra = học dốt; học thần = IQ cao, học siêu siêu giỏi. Nhịn nửa năm, cuối cùng cô quyết định chia tay, kết quả ngay sau đó hai người cùng xuyên đến 23 năm sau, trở Truyện Cùng Người Yêu Cũ Xuyên Đến 23 năm sau - Chương 5. Hiện menu doc truyen. Danh sách . Truyện mới cập nhật; Truyện Hot; Truyện Full; Tiên Hiệp Hay; Cùng Người Yêu Cũ Xuyên Đến 23 năm sau Chương 5. Chương trước Chương tiếp Chương Tiếp ». Chương 41: Mặc quần áo vào. Nhân viên cửa hàng kinh ngạc đến mức không khép được miệng, trừng mắt nhìn hai người đối diện đang tương tác. Thích Mộ Dương chờ đến khi tay được lau khô mới đưa trà sữa cho Chử Tình: "Cậu uống cái này.". Đưa cho cô AUZdM. “Không có gì thì gọi tôi làm gì?” Chử Tình nhướng chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn miệng Thích Mộ Dương giật giật, không kiên nhẫn nói “Nói không có việc gì là không có việc gì, cậu nghe không hiểu sao?”Chử Tình dùng ánh mắt nhìn thiểu năng trí tuệ liếc cậu ta rồi móc sữa chua trong túi ra hút hai cái, vừa uống vừa đi về ký túc xá. Hư Hầu đã khập khiễng chạy đi từ sớm, năm sáu nam sinh còn lại vẫn đứng như trời trồng, đến tận khi bóng dáng cô biến mất vẫn duy trì tư thế cũ không nhúc nhích. “Tao nhớ rõ Hư Hầu tập chạy chuyên nghiệp, tuy ngoại hình y như con khỉ nhưng sức bật không kém chút nào, sao có thể…” Một nam sinh trắng trẻo sạch sẽ hai mắt đăm đăm nhìn theo, nhỏ giọng lẩm bẩm, dường như còn chưa khôi phục tinh thần sau cú sốc vừa rồi. Thật ra những người khác cũng không khác gì, Thích Mộ Dương nhìn qua những người này, tâm trạng hơi tức giận, quay đầu đi về theo đường cũ. Đám người Gian Thần nhanh chóng chạy nhanh theo sau, sau khi khiếp sợ qua đi thì chỉ còn lại hưng phấn khi gặp phải người đặc biệt, lúc thảo luận về Chử Tình người sau còn hào hứng hơn người trước.“Vừa rồi mày thấy không, Chử Tình đánh ngã Hư Hầu chỉ dùng không đến ba giây, tao còn chưa kịp phản ứng thì Hư Hầu đã bị đánh. Mấy động tác của cậu ấy nhìn đơn giản nhưng không tập luyện võ thuật ba bốn năm thì vốn không làm được đâu.”“Ba bốn năm sao đủ, thân thủ kia ít nhất phải luyện từ nhỏ, thật không ngờ dáng người nhỏ nhỏ gầy gầy mà có sức bộc phát mạnh như vậy. Đừng nhìn tao trông cao hơn cậu ấy nhiều nhưng e rằng cũng không phải đối thủ của cậu ấy.”“Thôi đi, tao thấy cậu ấy dạy dỗ Hư Hầu như vậy, đừng nói mày, chỉ sợ đại ca cũng...”“Tao làm sao?” Thích Mộ Dương lạnh mặt nhìn về phía người vừa nói chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn kia tự biết mình nhỡ miệng, vội làm tư thế xin tha, ngượng ngùng không dám nói tiếp.“Đm…” Trong lòng Thích Mộ Dương càng buồn bực, một chân đá bay một viên đá trên đường, một mình nhanh chóng đi về phía phòng người còn lại hai mặt nhìn nhau, sau một lúc lâu có người nhỏ giọng nói “Sao đại ca lại tức giận?”“Còn không phải tại chúng mày lắm miệng.” Gian Thần tức giận nói một câu, sau đó nhanh chóng đuổi người họ vừa đi, bầu không khí giữa mấy người còn lại cũng không sôi nổi như trước nữa, cùng nhau quay về chỗ vừa nãy ăn cơm. Tên mập vừa cầm đũa lên thì lập tức vỗ đùi “Tao biết vì sao đại ca tức giận rồi!”“Vì sao?” Có người lập tức mập cười đắc ý “Chắc là đại ca thích Chử Tình, vốn nghĩ có thể anh hùng cứu mỹ nhân, để lại ấn tượng tốt cho cậu ấy, ai biết cậu ấy còn đánh nhau giỏi hơn mình, không thể nở mày nở mặt trước mặt người mình thích nên lúc này mới không vui.”“Không thể nào, đại ca nghe lời mẹ nhất, mẹ đại ca không cho phép cậu ấy yêu đương ở cấp ba.” Có người nghi ngờ mập hừ’ một tiếng “Lúc tình yêu đến còn có thể nhịn được hả? Trần Tú mày hiểu đại ca nhất, mày nói xem đại ca đối xử với Chử Tình rất đặc biệt, có phải không?”Người bị cậu ta gọi tên là nam sinh trắng trẻo ban nãy nói chuyện đầu tiên - người đã học cùng lớp với Thích Mộ Dương từ cấp hai, cũng coi như là người hiểu Thích Mộ Dương nhất trong đám bọn Tú vừa bị gọi tên thì tất cả mọi người lập tức yên tĩnh. Cậu ta đẩy đẩy mắt kính, im lặng suy ngẫm một lát rồi mở miệng “Đại ca đối xử với Chử Tình thực sự rất đặc biệt, nhưng mà…”Nhưng mà cái gì đã không quan trọng. Mấy bạn nhỏ không có đầu óc đã nhận định Thích Mộ Dương thích Chử Tình, câu nói kế tiếp của cậu ta không ai nghe này Gian Thần chạy chậm suốt một đường, cuối cùng, đến trước cửa siêu thị thì đuổi kịp Thích Mộ Dương, cậu ta thở phì phò hỏi “Đại ca, có phải đại ca không vui vì lời nói lung tung của họ không? Em nói đại ca đừng để ý, tụi nó thì biết cái gì chứ, đại ca là người đánh nhau giỏi nhất trong tất cả các trường cấp ba của thành phố A, sao có thể đánh không thắng một con nhóc?!”“Tao không vì chuyện này.” Thích Mộ Dương không kiên nhẫn Thần sửng sốt “Vậy thì vì sao?”“Mấy chiêu cậu ta vừa dùng giống với lúc nhỏ tao từng thấy khi mẹ đánh một tên chặn đường cướp bóc.” Thích Mộ Dương nhắc đến việc này, tức giận đến mức lửa giận như toát ra từ từng cái lỗ chân lông một “Lúc đó tao rất muốn học nhưng mẹ không dạy tao chút nào, nói bà rất bận, không có thời gian rảnh, giờ xem ra không phải không rảnh, chỉ là người muốn dạy không phải tao.”Gian Thần há miệng thở dốc, ngoại trừ đồng tình với cậu ta thì thật sự là một câu cũng không nói ra được. Đừng nhìn đại ca nhà cậu ở trường vô cùng phóng túng buông thả, tính tình giống củi khô có chút lửa là cháy, nhưng ở nhà thật sự là con ngoan mẫu mực, yêu nhất là quả giờ phát hiện mẹ không những có con gái ngoài giá thú, còn đối xử cực kỳ tốt với con riêng, e rằng tâm trạng cậu ta muốn bùng nổ rồi. “Thôi bỏ đi, càng nghĩ càng phiền, không nghĩ nữa.” Thích Mộ Dương tùy hứng vò đầu mình, tóc gà tây đủ mọi màu sắc trong nháy mắt biến thành ổ gà. “Đi, tao đãi mày uống nước.”“Đại ca muôn năm!” Gian Thần lập tức tung tăng theo cậu ta vào siêu Mộ Dương đi vào lập tức lấy túi nilon từ chỗ nhân viên thu ngân, sau đó mở tủ lạnh ra lấy nước cho vào túi. Gian Thần nhìn cậu ta lấy nhiều như vậy, biết cậu ta mua cho mấy anh em khác, lập tức cảm động không thôi. Đại ca nhà mình tuy tính tình hơi nóng nảy nhưng rất nghĩa khí và hào phóng, dù vừa bị bọn họ chọc tức nhưng cũng không quên phần của bọn họ. Mặt trời sau mười hai giờ trưa là có hại nhất, mặt đất giống như vừa bị nướng, nếu lúc này có thể uống một ngụm nước lạnh, cảm nhận cái lạnh từ miệng lưỡi đến yết hầu, sau đó kích thích một đường đến dạ dày là việc cực kỳ vui Tình ngủ dậy rồi đến lớp, lúc đi qua siêu thị nhìn vào trong một cái, lại nghĩ đến số tiền mình có thể dùng chỉ có bằng đó, cắn chặt răng không bước vào mà đi thẳng đến lớp. Hôm nay là ngày học đầu tiên từ khi khai giảng học kỳ mới, buổi sáng tất cả thầy cô đều đi họp nên cả buổi đều là tự học, buổi chiều mới bắt đầu học theo thời khoá biểu chính vẫn là thời gian nghỉ trưa, cách tiết học đầu tiên còn hơn mười phút. Lúc Chử Tình vào lớp, phần lớn học sinh đều đã đến đông đủ, trong lớp ầm ĩ như cái chợ bán đồ ăn. Thích Vị Thần yên tĩnh ngồi trong đó, khiến bất cứ ai hễ liếc mắt nhìn qua đều phải chú ý tới lẽ bởi vì khí chất của cậu quá mạnh mẽ nên vị trí bên cạnh cậu đến giờ vẫn không có ai ngồi, cũng không có ai đến gần nói chuyện phiếm với cậu. Rõ ràng ở trong cùng một phòng học, nhưng cậu lại giống như tự mang theo một tầng ngăn cách, quả thực không hợp với những người khác… Đúng là tác phong thường ngày của Tình nhớ lại thái độ không quan tâm bất cứ ai trong lớp của cậu lúc trước, không khỏi hừ’ một tiếng. Nhưng vào đúng lúc này, Thích Vị Thần lại nhìn về phía cô. Cô bất ngờ chạm mắt với cậu, nhìn trộm bị bắt tại chỗ, Chử Tình xấu hổ khụ’ một tiếng, nhanh chóng trực tiếp đi qua cậu, chạy đến bàn cuối cùng, nói với Thích Mộ Dương đang ngồi bên ngoài “Nhường đường chút!”Lúc này không thể không nhắc đến việc phân bổ chỗ ngồi trong lớp. Chỗ ngồi trong lớp gồm bốn dãy, bảy hàng, bàn học giữa các dãy được đặt song song, các dãy bàn cách nhau một lối đi. Nếu gọi dãy bàn gần cửa lớp và cửa sổ là dãy một thì chỗ Chử Tình ngồi là hàng cuối cùng của dãy bốn, hay còn gọi là góc với kẻ học dốt mà nói, đây là chỗ ngồi tốt, bên ngoài là tường, không cần lo bị thầy cô hay giám thị tập kích, bên cạnh còn có bạn cùng bàn làm lá chắn thiên nhiên, muốn làm gì thì làm, điểm duy nhất không tiện là mỗi lần ra vào đều phải nhờ bạn cùng bàn nhường đường. Buổi sáng vì việc tranh chỗ ngồi mà cãi nhau xích mích không thoải mái, Chử Tình đã chuẩn bị tốt tư tưởng đánh Nhóc Gà Tây đến khóc mới vào chỗ ngồi. Nào ngờ Thích Mộ Dương chỉ dùng ánh mắt phức tạp nhìn cô một cái, sau đó lạnh mặt nhường đường. Chử Tình khẽ dừng lại, sao cô luôn cảm thấy trong ánh mắt cậu ta nhìn mình hình như tràn ngập… sự ghen tị?Cô khó hiểu ngồi vào chỗ của mình, vừa ngồi xuống thì đám anh em của Thích Mộ Dương đến. Thấy bọn họ, Gian Thần ngồi dãy bên cạnh, cách Thích Mộ Dương một lối đi lập tức tiếp đón bọn họ “Nhanh đến đây, đại ca mua đồ uống cho tụi bay!”“Hú! Cảm ơn đại ca!”“Cảm ơn đại ca!”Cả đám mồm năm miệng mười chạy vào, chợ bán đồ ăn vốn đã không yên tĩnh càng thêm náo Tình vừa nhịn đau từ bỏ đồ uống vì bần cùng, lại nhìn thấy Gian Thần xách một túi đồ uống to từ dưới bàn ra như làm ảo thuật, trong mắt toát ra sự hâm mộ. Thích Mộ Dương vừa quay đầu thì thấy được đôi mắt đang khát vọng nhìn chằm chằm túi nilon của cô, ánh mắt giống hệt như mẹ nhìn cậu ta mất khống chế mềm lòng một giây, nhưng nghĩ đến thân thủ làm người ngứa răng của cô, lập tức dùng thái độ ác liệt mắng “Nhìn cái gì mà nhìn!”Chử Tình nghiêng đầu nhìn cậu ta một cái, sau đó yên lặng quay đầu đi. Thích Mộ Dương vốn nghĩ cô sẽ mắng lại mình, không ngờ cô cứ vậy trực tiếp quay mặt đi, y hệt như cậu ta đang bắt nạt cô vậy. Trong lòng cậu ta cảm thấy khó chịu nói không nên lời, ngay lúc đang buồn bực thì Gian Thần ngồi cạnh quơ quơ túi nilon trong tay “Đại ca, hình như mua thừa một chai.”“Đưa tao! Tao uống hai chai!” Tên mập lập tức đoạt chân Thích Mộ Dương phản xạ nhanh hơn đầu óc, lúc bản thân định thần lại, cậu ta đã đặt chai nước cuối cùng vừa cướp được lên bàn Chử Tình. Chử Tình nhìn chai nước đột nhiên xuất hiện trước mặt, im lặng trong chớp mắt rồi nhìn về phía cậu ta “Đừng có quá đáng, tôi đã không để ý đến cậu, cậu còn chạy đến khiêu khích cái gì?”“Ai khiêu khích? Tôi mời cậu uống!” Thích Mộ Dương không kiên nhẫn Tình nhướng mày “Mời tôi?”“Không cần thì trả tôi!” Thích Mộ Dương nói xong bèn cướp lại chai Tình nhanh chóng giữ chai nước lại, vặn ra trực tiếp uống một ngụm “Tôi đã uống, cậu còn định cướp về uống không?”“Ai muốn uống thừa của cậu.” Thích Mộ Dương hừ’ một tiếng, rút cánh tay về, không có ý định cướp lại Tình được uống nước lạnh, tâm trạng tốt hơn rất nhiều, cũng cảm thấy mấy tên nhóc con quanh bàn học của mình thuận mắt hơn. Chỉ thấy tên mập không cướp được chai nước cuối cùng hình như hơi buồn bực, Nhóc Gà Tây lập tức ném thẻ cho cậu ta “Xéo đi mua đi.”“Cảm ơn đại ca!” khuôn mặt của tên mập lập tức vui tươi hớn hở, mấy người khác cũng phụ họa theo, vì vậy sau đó tốp năm tốp ba đi siêu Tình thấy Thích Mộ Dương hào phóng như vậy, lập tức cảm thấy kinh ngạc “Sinh hoạt phí một tháng của cậu là bao nhiêu?”“Cậu hỏi làm gì?” Thích Mộ Dương cảnh giác nhìn Tình nhún vai “Tò mò, không muốn nói thì thôi.”“Hai ngàn tệ, cậu thì sao?” Thích Mộ Dương nheo biết vì sao, Chử Tình đột nhiên có cảm giác nếu cô có nhiều tiền hơn cậu ta thì cậu ta sẽ giết cô. Đuổi đi ý tưởng không thể hiểu được ra khỏi đầu, Chử Tình tương đối thẳng thắn thành thật nói “Một ngàn.”Vừa nghe ít hơn mình một nửa, trong lòng Thích Mộ Dương lập tức thoải mái, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện đã nghe thấy cô bổ sung thêm một câu “Một năm.”Thích Mộ Dương sửng sốt, sau đó lông mày lập tức nhíu lại “Cậu nói lung tung cái gì, một tháng không đến một trăm tệ cậu còn ăn xúc xích à?!”“… Không đến một trăm tệ thì tôi không thể ăn xúc xích? Đây là cái logic gì?” Chử Tình cạn lời nhìn cậu ta “Chẳng lẽ tôi không thể làm thêm kiếm tiền sinh hoạt phí, nhất định phải nghèo như vậy mãi?”Thích Mộ Dương nhìn chằm chằm cô nửa ngày, lông mày nhăn lại chưa từng giãn ra “Cậu nghiêm túc?”“Đương nhiên, từ nhỏ mẹ tôi đã nói với tôi con cái nhà nghèo phải biết lo liệu việc nhà sớm.” Chử Tình thuận miệng nói lung lời này rơi vào tai Thích Mộ Dương lập tức có một tầng nghĩa khác. Lúc trước còn hơi ghen ghét Chử Tình, giờ lại có chút cảm giác hơn người nho nhỏ, dù gì thì mẹ đối với cậu ta cực kỳ hào phóng, tính tình coi tiền như rác này của cậu ta cũng là do mẹ chiều Tình tham khảo vấn đề sinh hoạt phí với cậu ta xong thì bắt đầu uống từng ngụm nước lạnh. Cô không mang khăn giấy, lại sắp vào lớp học, sợ nước ngọt dây ra người sẽ bị dính dính lại không có điều kiện rửa sạch nên uống cực kỳ cẩn thận. Nhưng hình ảnh này trong mắt Thích Mộ Dương được diễn giải thành nước ngọt với cô là thứ đồ xa xỉ, bởi vậy mỗi một ngụm đều phải nhấm nháp thật kỹ.… Học nhiều kỹ xảo đánh nhau như vậy có tác dụng gì, còn không phải một chai nước ngọt cũng không được uống sao! Thích Mộ Dương quét mắt nhìn gương mặt có vài nét tương tự với mình của cô, rối rắm đẩy chai nước ngọt chưa mở của mình sang phía Tình im lặng trong chớp mắt “Làm gì?”“Cầm uống đi.” Thích Mộ Dương mang vẻ mặt không kiên nhẫn, nhưng hai tai lại dần dần đỏ Tình “…Cậu uống nhầm thuốc à?” Sao tự nhiên tốt tính vậy?“Cậu có lấy không, không lấy tôi vứt đi luôn.” Thích Mộ Dương hung hăng mới không lấy, Chử Tình lập tức nhét chai nước vào ngăn bàn. Thích Mộ Dương cứng mặt “Sao không uống?”“Tôi mang về phòng ngủ, tối uống.” Cô uống hết một chai đã là giỏi lắm rồi, tội gì mở chai mới.…Chỉ là một chai nước, cần quý trọng đến mức đấy à? Thích Mộ Dương tức giận trong nháy mắt “Uống đi! Buổi tối tôi lại mua cho cậu cả thùng, đưa thẳng đến ký túc xá của cậu, cho cậu uống chán thì thôi!”Chử Tình “…” Tên nhóc này bị bệnh gì à?Nhận ra phản ứng của mình quá đà, Thích Mộ Dương hơi thu liễm lại, xụ mặt nhìn sang một bên “Bỏ đi, lúc nào cậu muốn uống thì bảo tôi, tôi mua cho cậu.”Khóe miệng Chử Tình giật giật, xác định một trăm phần trăm là cậu ta thật sự có bệnh gì Mộ Dương ngồi tại chỗ rối rắm nửa ngày, sau đó trông thấy bóng dáng thẳng tắp của Thích Vị Thần, thì đột nhiên tò mò người anh em cùng cha khác mẹ của mình một tháng có bao nhiêu tiền. Người hào phóng như mẹ cậu ta còn đối xử với con riêng hà khắc đến mức đó, thì một người máy móc không có cảm tình như bố cậu ta sẽ không ngược chết con riêng chứ? Nghĩ vậy, Thích Mộ Dương bắt đầu ngo ngoe rục rịch toan tính với thẻ của Thích Vị Thần ngồi ở hàng đầu. Cậu ta nhìn chằm chằm Thích Vị Thần suốt hai tiết liên tục, bản thân Chử Tình ngồi cùng bàn với cậu ta muốn không biết cũng khó. Chờ đến hết tiết hai, cô lạnh lùng mở miệng “Này, người khác tôi mặc kệ, nhưng cậu ấy thì cậu không thể động đến.”“Hai người rất thân à?” Thích Mộ Dương liếc nhìn cô một Tình nheo mắt lại “Rất thân, lúc trước cùng lớp, sao vậy?”Thích Mộ Dương dừng lại một lát, đánh giá cô một lần nữa, nhìn một lát thì xác định cô không biết mối quan hệ giữa ba người họ, cũng không biết Thích Vị Thần có biết không. “Tôi không có hứng thú với cậu ấy, chỉ là muốn biết trong thẻ của cậu ấy có bao nhiêu tiền.” Thích Mộ Dương liếc xéo cô một cái. Chử Tình nhướng mày “Sao, muốn cướp à?”“Một tháng tôi có hai ngàn tệ, cần cướp của cậu ấy à?” Thích Mộ Dương khinh thường nói “Chỉ là tò mò thôi."Trải qua việc hồi chiều, Chử Tình cảm thấy Nhóc Gà Tây tuy hơi kiêu ngạo nhưng tuyệt đối không phải người có đạo đức không tốt… Ừ thì, thực ra cô cũng rất tò mò Thích Vị Thần có bao nhiêu Mộ Dương liếc mắt nhìn thấu tâm tư của cô, hừ’ một tiếng rồi đập bàn đứng dậy “Chờ đi, tôi bảo cậu ta đi siêu thị chiêu đãi, máy quẹt thẻ ở đó có thể trực tiếp hiện số dư tài Thích Vị Thần chiêu đãi, sao nghe có vẻ nói chuyện viển vông vậy nhỉ? Cũng không phải Thích Vị Thần keo kiệt, mà là hành vi mang tính giao tiếp xã hội cao như mời chiêu đãi người khác thường không liên quan đến Tình chờ Thích Mộ Dương thất bại quay về, kết quả nhìn thấy cậu ta đến chỗ Thích Vị Thần, cực kỳ kiêu ngạo nói mấy câu, sau đó vẫy tay gọi cô “Đi, chúng ta đi siêu thị!”Chử Tình “?” Năm lớp 12, điều khiến Chử Tình hối hận nhất là việc bản thân là một học tra*, nhưng lại yêu đương với học thần* Thích Vị Thần, vì vậy mà bị cậu ép học hành chăm chỉ suốt một học kỳ.*Học tra = học dốt; học thần = IQ cao, học siêu siêu nửa năm, cuối cùng cô quyết định chia tay, kết quả ngay sau đó hai người cùng xuyên đến 23 năm sau, trở thành bạn học với con trai mình năm 18 là con ruột của hai Tình nhìn thiếu niên có vẻ ngoài năm phần giống bản thân, năm phần giống Thích Vị Thần đứng trước mặt, oh my god!Càng đáng sợ hơn là con trai lại giống cô, cũng là một đứa học tra. Thê thảm hơn, sau vài lần kiểm tra, hai mẹ con cùng nhau đội sổ, Thích Vị Thần lên kế hoạch cưỡng chế hai mẹ con học bù, học không tốt sẽ bị vài lần bị phạt, đứa con trai học tra bi phẫn đấu tranh “Vì sao con làm sai đề thì bị phạt, còn mẹ chỉ cần hôn bố?”Thích Vị Thần "Không thì sao?"Con trai "Con cũng muốn hôn."Thích Vị Thần "Cút."Vì tránh bị tra tấn, mẹ con học tra quyết định giúp đỡ lẫn nhau, kết quả là một ngày đẹp trời, các bạn học cùng lớp kinh ngạc chứng kiến đứa đứng thứ hai từ dưới lên của lớp giảng bài cho đứa đứng thứ nhất từ dưới lên. Bạn cùng lớp Thật là một đứa dám giảng, một đứa dám là câu chuyện kể về một gia đình cùng nhau đi học, ai thi không tốt người đó là chó con. Sau khi ký hợp đồng xong, chắc chắn rằng Thích Vị Thần sẽ giúp mình giải quyết vấn đề tiền bồi thường, hai đứa nhóc bị giày vò ở đồn cảnh sát cả ngày thả lỏng tinh thần lập tức đi ngủ, đến tận sáng hôm sau bị Thích Vị Thần gọi điện thoại đánh thức mới mơ mơ màng màng bò chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn thương trên người sau khi ngủ một đêm thì càng đau hơn, Chử Tình vừa thay quần áo vừa đau đến hít hà, âm thầm mắng đám người Tóc Xanh vô số lần. Cô đã như vậy, Thích Mộ Dương càng không ổn, cả đêm không ngủ được, mỗi lần ngủ say chạm vào miệng vết thương đều sẽ tỉnh lại nên tinh thần không hề hai người ra khỏi phòng và nhìn thấy đối phương thì đều có cảm giác anh em cùng cảnh ngộ.“Thích Vị Thần đâu?” Chử Tình ngáp một cái Mộ Dương nhíu mày “Không biết, cậu ấy gọi điện thoại cho tôi, bảo chúng ta ăn sáng xong đến thẳng đồn cảnh sát, cậu ấy chờ ở đấy.”“Vậy giờ chúng ta qua đó thôi.” Chử Tình muốn lười nhác vươn vai nhưng vươn được một nửa thì nghe được tiếng “răng rắc” trên người phát ra, bị cơn đau làm cho phải buông tay miệng Thích Mộ Dương giật giật “Cậu cẩn thận tí đi.”“Ừ.” Chử Tình vô cảm liếc nhìn cậu ta, sau đó lặng lẽ đi về phía trước, Thích Mộ Dương xùy’ một tiếng sau đó nhanh chóng đuổi kịp người bọn họ tùy tiện mua hai cái bánh kếp mặn, mỗi người cầm một cái ngồi lên taxi, lúc đến đồn cảnh sát thì đã giải quyết xong bữa chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn người Tóc Xanh đã đến được một lúc, đang ngồi ở đại sảnh như đại gia, trông thấy hai người thì hú dài một tiếng, bị chú cảnh sát mắng mới chịu yên tĩnh Tình mặc kệ bọn họ, tìm một vòng không thấy Thích Vị Thần đâu thì ngồi xuống ghế, cúi đầu gửi tin nhắn cho Thích Vị Thần, thông báo cho cậu biết cô đã đến.“Ây, chỉ có hai đứa chúng mày đến à? Có tiền đền không?” Tóc Xanh vừa nói xong thì đám đồng bọn của hắn lập tức cười to, vì vậy mà lại bị chú cảnh sát mắng thêm lần tính cách của Thích Mộ Dương nóng nảy thì cũng cảm thấy bọn này quá thiểu năng trí tuệ, cậu ta liếc qua chúng rồi khinh thường nói “Quan tâm mình trước đi, đến giày cũng là hàng fake thì liệu mày có tiền đền không?”Cậu ta vừa dứt lời thì ánh mắt của mọi người không nhịn được mà hướng về chân của Tóc Xanh, sau đó phát hiện giày của hắn ta và Thích Mộ Dương giống y hệt, chỉ là kiểu dáng trông giống nhau nhưng chất lượng thì nhìn là biết khác nhau một trời một vực, đâu là hàng auth đâu là hàng fake nhìn cái biết tác này chú ý mặt mũi nhất, bị người khác đập nát trái tim hư vinh, Tóc Xanh lập tức điên tiết, đứng dậy định đánh nhau với Thích Mộ Dương, đám lưu manh đi theo hắn ta nhanh chóng chạy ra ngăn cản. Động tĩnh bên này thu hút sự chú ý của cảnh sát, chú cảnh sát tức giận đi đến “Các cô các cậu đang làm cái gì hả?! Không biết xấu hổ sao! Nếu muốn bị tạm giam thì cứ việc nói thẳng!”Lại bị mắng một trận, đám người Tóc Xanh ảo não chán chường, Thích Mộ Dương xùy’ một tiếng, không thèm quan tâm bọn họ, quay đầu nhìn thấy Chử Tình đang nhăn mày thì dừng một lát, hỏi “Thích Vị Thần đâu?”“Không biết, cậu ấy không trả lời tin nhắn.” Chử Tình mê man nhìn cậu Mộ Dương im lặng một lát rồi lấy điện thoại di động ra, sau khi gửi vài tin nhắn nhưng không nhận được hồi âm thì bắt đầu gọi điện, nhưng điện thoại tút một tiếng đã tắt máy. Sắc mặt của cậu ta lập tức khó coi “Chẳng lẽ cậu ấy cho bọn mình leo cây?”“Sẽ không, cậu ấy không phải loại người như vậy.” Chử Tình lập tức mặt của Thích Mộ Dương không tốt lắm “Thế cậu ấy làm vậy là sao?”“Không biết, có lẽ là có việc gì đó.” Chử Tình hơi lo Mộ Dương định nói chắc chắn cậu ấy không muốn đền tiền giúp họ, nhưng lời nói lên đến miệng thì thấy dáng vẻ hoàn toàn tin tưởng cậu ấy của Chử Tình nên không nói gì Thích Vị Thần không có mặt là sự thật, hai người càng đợi càng sốt ruột, dần dần thái độ của họ bị đám người Tóc Xanh phát hiện.“Chẳng lẽ có người đến giờ mới nhớ ra mình không có tiền đền à?” Một tên chó săn của Tóc Xanh nói Xanh vừa bị bẽ mặt vì giày fake cười lạnh “Mang giày auth thì sao nào, một đôi giày đáng giá bao nhiêu, có tiền bồi thường mới là giỏi.”“Chứ còn gì nữa.” Chó săn lập tức tiếp lời, cười lấy lòng Tóc Xanh, “Tiểu Nhị, lần này tao phải đền bao nhiêu, tính toán cụ thể chưa?”“Ai biết được, đập vỡ nhiều máy tính như vậy kiểu gì cũng phải đền mười mấy hai mươi vạn tệ, yên tâm đi, anh mày đền mười vạn tệ là chuyện nhỏ, còn người nào đó...” Ánh mắt Tóc Xanh lộ ra sự khinh thường miệt thị, “Không biết có nhiều tiền như vậy không.”Chử Tình và Thích Mộ Dương nhìn nhau, lập tức đoán ra trong tay tên này có mười vạn tệ. Tóc Xanh thấy bọn họ không phản bác, đang định mỉa mai tiếp thì Thích Vị Thần bước vào, Chử Tình vội vàng đi đến chỗ cậu hỏi “Sao cậu không trả lời tin nhắn?”“Mình đi gặp một người.” Thích Vị Thần chậm rãi Tình thấy cậu vẫn bình thường thì thở phào nhẹ nhõm “Không sao là tốt rồi.”“Bảo bọn tôi đến rõ sớm còn mình lại đến muộn như vậy.” Thích Mộ Dương lầu bầu bất mãn nhưng ánh mắt thì sáng lấp lánh, nhìn là biết tâm trạng cậu ta khá Vị Thần trầm mặc một lát, sau đó đi đến vỗ nhẹ cánh tay cậu ta “Xin lỗi, tôi đến muộn.”“…Thực ra cũng không muộn lắm.” Bản thân cậu ta cũng chỉ thuận miệng nói một câu, không ngờ cậu lại cẩn thận an ủi mình như vậy. Thích Mộ Dương ngại ngùng quay mặt sang một bên, trong lòng cảm thấy thỏa mãn vì được tôn không khí giữa ba người hiếm khi hòa thuận như vậy, tiếc là có người không hiểu chuyện phá đám “Này, đây là cứu binh chúng mày tìm đến hả?”Thích Vị Thần nhìn về phía tiếng nói phát ra, sau khi nhìn thấy một đầu Tóc Xanh của đối phương thì ánh mắt chợt lạnh xuống “Mày là Tóc Xanh?”Tóc Xanh bị cậu nhìn chằm chằm, theo bản năng hơi lùi lại, lúc nhận ra bản thân mình vừa thụt lùi thì quát to "Cmn mày là ai?”“Tao là ai lát nữa mày sẽ biết.” Thích Vị Thần chậm rãi trả lời. Lúc họ nói chuyện thì ông chủ quán net đến, cảnh sát thấy người đến đầy đủ thì dẫn họ đến một căn phòng để thương lượng việc bồi phòng họp, tên chó săn của Tóc Xanh hơi lo lắng “Phải đền tiền thật sao? Nhưng tao không có tiền.”“Ông đây cần mày đền sao?” Tóc Xanh trừng mắt với tên đó, “Đừng làm tao mất mặt, mạnh mẽ chút đi.”Chó săn lập tức đứng thẳng lưng, ưỡn ngực, ngồi xuống cùng Tóc Xanh, ba người Thích Vị Thần ngồi đối diện bọn họ, chú cảnh sát và ông chủ quán net ngồi ở hai đầu bàn.“Đây là hóa đơn mua hàng máy tính trong quán, giấy xác nhận thời gian sử dụng và mức độ thiệt hại, anh có thể xem qua.” Ông chủ nói, lấy giấy tờ trong cặp tài liệu ra đưa cho đồng chí cảnh Xanh nhìn thấy một đống một đống đồ vật thì không kiên nhẫn "Ông nói luôn phải đền bao nhiêu là được, ông đây không có thời gian ngồi dông dài với mấy người”Lúc này hắn đối mặt với ông chủ ngày trước có cảm giác rất tự hào, nói năng cũng không khách chủ quán net nhìn hắn, đợi đối chiếu tài liệu xong mới nói “Không nhiều lắm, tổng cộng hỏng hơn 50 máy, mười mấy cái ổ điện và ghế, hơn 10 chiếc bàn cùng một vài đồ vật khác, trên giấy đã liệt kê đầy đủ, thiệt hại khoảng hơn 60 vạn tệ, nể tình mấy đứa còn là trẻ con tôi lấy 50 vạn, mỗi bên 25 vạn là được”Vừa nghe rõ số tiền bồi thường, cả phòng lập tức yên tĩnh, Chử Tình mờ mịt mở miệng “Bao nhiêu cơ?”“Mỗi bên 25 vạn tệ.” Ông chủ quán net mỉm càng hoang mang hơn, đang định hỏi liệu có tính nhầm không thì cánh tay ở dưới bàn bị Thích Vị Thần đè lại, lúc quay sang nhìn cậu thì thấy vẻ mặt của Thích Mộ Dương hơi lạ, hình như cũng vừa được cậu nhắc nhở,Tóc Xanh nghe thấy tổng tiền thì ngẩn người, sau đó lập tức làm ầm lên “Không thể nào! Cái quán rách nát của ông làm gì đáng giá đến mức đấy?!”"Đấy là cậu cảm thấy như vậy thôi, đồ đạc trong quán có cái nào là không mất tiền mua, đây là tôi còn chưa tính thiệt hại nền nhà, các cô các cậu đập vỡ rất nhiều gạch lát nền, nếu tính cả thì còn thêm một khoản nữa.” Ông chủ quán net rất tốt bụng giải Tóc Xanh nghe nói phải đền 25 vạn tệ đã điên tiết rồi, giờ nghe thêm một khoản nữa thì hoàn toàn mất khống chế nhào về phía chủ quán, nhưng bị cảnh sát khống chế chỉ bằng một chiêu, ấn xuống đất không thể nhúc nhích. Hắn ta liều mạng giãy giụa nhìn về phía chủ quán, nghiến răng nghiến lợi nói “Cmn ông chơi tôi…”“Hỗn láo! Cậu coi chỗ này là nhà cậu à? Muốn bị tạm giam sao?!” Cảnh sát tức giận xong lập tức ghì mạnh, Tóc Xanh kêu la thảm thiết một lúc thì cũng chịu ngoan ngoãn. Lúc này cảnh sát mới buông hắn ta ra, nhìn những người đang ngồi nói “Giờ chỉ là tranh cãi dân sự, thái độ tốt một chút, nếu đánh nhau ở đồn cảnh sát thì không đơn giản như vậy đâu.”Tóc Xanh không cam lòng xoa cánh tay, oán hận nhìn chủ quán net “Đừng hòng lừa tôi, tôi không phải chưa làm việc ở đó, những máy tính hôm qua chúng tôi đập rõ ràng là máy đã dùng lâu năm, sao có thể đắt như vậy...”“Sau khi cậu đi quán mua mới, chuyện này Chử Tình có thể làm chứng.” Ông chủ quán net mỉm thì Chử Tình đã hiểu rõ mọi chuyện “… Hả, đúng, tôi có thể làm chứng.”Thích Mộ Dương cũng phản ứng lại “Quán net không có camera, không thể chứng minh mày đến gây sự, đương nhiên cũng không thể chứng minh máy tính mày đạp có phải là máy tính này không, nhưng bọn tao có lương tâm hơn mày, có thể làm chứng ông chủ nói đúng, những đồ vật đó thật sự đáng giá hơn 50 vạn tệ.”“Nếu cậu đã dám đến quán net đánh nhau thì cũng dám gánh trách nhiệm đúng không?” Ông chủ ra vẻ hiền lành, lương thiện khuyên bảo Tóc Xanh, làm Tóc Xanh tức đến mức suýt mất khống chế mấy lần nhưng chỉ có thể ông chủ quán net có đầy đủ nhân chứng vật chứng nên dù Tóc Xanh có nói bọn họ lừa mình cũng vô dụng. Lúc đầu vì biết quán không có camera nên mới dám đi gây sự mà không kiêng dè gì, không ngờ cuối cùng cũng vì vậy mà phải đền 25 vạn vạn, dù bán hắn ta cũng không có nhiều tiền như vậy. Mặt Tóc Xanh trắng bệch, không hề kiêu căng ngạo mạn như trước, đám lưu manh đi gây sự với hắn ta cũng bắt đầu luống cuống, đợi cảnh sát và ông chủ quán net ra ngoài xong bèn hỏi hắn ta nên làm gì bây giờ.“Cmn sao tao biết nên làm gì?!” Tóc Xanh tức giận mắng một chó săn ban nãy của hắn ta là đứa đầu tiên không phục “Mày nói vậy là không được, bọn tao vì mày nên mới…”“Suỵt.” Thích Vị Thần đặt một ngón tay lên môi mình nói, tất cả mọi người lập tức nhìn về phía cậu, trong phòng yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi, “Chỗ này có camera, nếu chúng mày nói điều gì không nên nói thì không có chuyện hai bên cùng chịu trách nhiệm nữa đâu.”Tóc Xanh ngơ ngẩn đối diện với đôi mắt của cậu, một cảm giác lạnh lẽo dần lan tràn ở sau lưng, ngay từ đầu hắn ta vẫn luôn không dám nhìn thẳng Thích Vị Thần nhưng không rõ là vì sao, đến hiện tại mới lờ mờ hiểu ánh mắt của cậu lúc nhìn về phía hắn giống y như dã thú đang nhìn con mồi. “Thích Vị Thần, chúng ta chia tay đi.”Sau một học kỳ sống trong sự giày vò dài đằng đẵng như thế, cuối cùng Chử Tình cũng nói lời chia giờ là ngày cuối cùng của năm 2019, thành phố A vừa đón một đợt tuyết lớn, cả thành phố “bạc đầu” trong một đêm. Vì cách đêm giao thừa chỉ còn một ngày nên rất nhiều người chưa lên thành phố, công viên trước giờ luôn đông vui chỉ có hai người là Chử Tình và Thích Vị nói xong lời chia tay, yên lặng nắm chặt lòng bàn tay, tự nhủ bản thân phải bình tĩnh, đồng ... Năm lớp 12, điều khiến Chử Tình hối nhất là việc bản thân là một học tra*, nhưng lại yêu đương với học thần* Thích Vị Thần, vì vậy mà bị cập ép học hành chăm chỉ suốt một kỳ học.*Học tra = học dốt; học thần = IQ cao, học siêu siêu giỏiNhịn nửa năm, cuối cùng cô quyết định chia tay, kết quả ngay sau đó hai người cùng xuyên đến 23 năm sau, trở thành bạn học với con trai mình năm 18 là con ruột của hai Tình nhìn thiếu niên có vẻ ngoài 5 phần giống bản thân, 5 phần giống Thích Vị Thần đứng trước mắt, oh my god!Càng đáng sợ hơn là con trai lại giống cô, cũng là một đứa học tra. Thê thảm hơn, sau vài lần kiểm tra, hai mẹ con cùng nhau đội sổ, Thích Vị Thần lên kế hoạch cưỡng chế hai mẹ con học bù, học không tốt sẽ bị vài lần bị phạt, đứa con trai học tra bi phẫn đấu tranh “Vì sao con làm sai đề thì bị phạt, còn mẹ chỉ cần hôn bố”Thích Vị Thần Không thì sao?Con trai Con cũng muốn Vị Thần tránh bị tra tấn, mẹ con học tra quyết định giúp đỡ lẫn nhau, kết quả là một ngày đẹp trời, các bạn học cùng lớp kinh ngạc chứng kiến đứa đứng thứ hai lớp từ dưới lên giảng bài cho đứa đứng thứ nhất từ dưới cùng lớp Thật là một đứa dám giảng, một đứa dám là câu chuyện kể về một gia đình cùng nhau đi học, ai thi không tốt người đó là chó con. Năm lớp 12, điều khiến Chử Tình hối nhất là việc bản thân là một học tra*, nhưng lại yêu đương với học thần* Thích Vị Thần, vì vậy mà bị cập ép học hành chăm chỉ suốt một kỳ học.*Học tra = học dốt; học thần = IQ cao, học siêu siêu giỏiNhịn nửa năm, cuối cùng cô quyết định chia tay, kết quả ngay sau đó hai người cùng xuyên đến 23 năm sau, trở thành bạn học với con trai mình năm 18 là con ruột của hai Tình nhìn thiếu niên có vẻ ngoài 5 phần giống bản thân, 5 phần giống Thích Vị Thần đứng trước mắt, oh my god!Càng đáng sợ hơn là con trai lại giống cô, cũng là một đứa học tra. Thê thảm hơn, sau vài lần kiểm tra, hai mẹ con cùng nhau đội sổ, Thích Vị Thần lên kế hoạch cưỡng chế hai mẹ con học bù, học không tốt sẽ bị vài lần bị phạt, đứa con trai học tra bi phẫn đấu tranh “Vì sao con làm sai đề thì bị phạt, còn mẹ chỉ cần hôn bố”Thích Vị Thần Không thì sao?Con trai Con cũng muốn Vị Thần tránh bị tra tấn, mẹ con học tra quyết định giúp đỡ lẫn nhau, kết quả là một ngày đẹp trời, các bạn học cùng lớp kinh ngạc chứng kiến đứa đứng thứ hai lớp từ dưới lên giảng bài cho đứa đứng thứ nhất từ dưới cùng lớp Thật là một đứa dám giảng, một đứa dám là câu chuyện kể về một gia đình cùng nhau đi học, ai thi không tốt người đó là chó con.

cùng người yêu cũ xuyên đến 23 năm sau