Hồi học lớp đệ tứ (lớp 9 bây giờ), tôi có đọc đâu đó truyện ngắn tựa là "Lấy vợ miền quê", của tác giả nào tôi quên. Tôi rất khoái truyện ngắn nầy và định bụng lớn lên mình cũng "lấy vợ miền quê" như tác giả kia.
Tachi Cuồng Ma Kiếm là một trong những vị tướng mới nhất của Liên Quân Mobile năm 2021, theo đó lý lịch của tên Đấu Sĩ này vẫn là một thứ gì đó mới mẻ và đáng để tìm hiểu! Tachi gia nhập Liên Quân Mobile trong vai trò Đấu Sĩ với bộ chiêu thức có khả năng hút máu
Quân Cưới by TiKay August 9, 2020 0 1827 Đệ Tứ Cá Bình Quả L Completed CV Một cô gái lúc còn trẻ đã từ chối một người con trai tốt, để rồi sau này phải hối hận…. Cô đã ôm nỗi on from anonymous on Vote from anonymous on Nghịch Thiên Chí Tôn from on Sinh Tồn Trò Chơi : Bắt Đầu Giải Tỏa Ức Vạn Thiên Phú from on Nữ Xứng Một Lòng Thoát Khỏi Nghèo Đói
010: Nửa đêm phát hiện người yêu đương vụng trộm. 11. 011: Nói ngươi cùng hoắc Đại đội trưởng có một chân. 12. 012: Ngọc mễ bên trong nhổ cỏ. 13. 013: Đùi gà nấm hầm thỏ rừng. 14. 014: Có người chơi ngáng chân hãm hại nàng.
Quân hôn bí mật - Scotland Chiết Nhĩ Miêu ( Quân hôn, cưới trước yêu sau, hiện đại, HE - Độ dài : 64 chương + 6 ngoại truyện) Quân cưới - Đệ Tứ Cá Bình Quả L ( Trọng sinh, quân nhân, nhẹ nhàng, sủng, HE - Độ dài: 74 chương)
Tô Trần xuyên việt Đại Thương, cá ướp muối một năm, cưới cái xinh xắn thê tử. Vốn định bình bình đạm đạm cùng thê tử cùng chung quãng đời còn lại, kết quả ngày thứ hai thê tử nói với chính mình kỳ danh Vân Tiêu, chính là Tiệt Giáo đệ tử. Tô Trần mộng.
Phá Quân âm Thủy, chòm Bắc Đẩu tinh, tượng trưng cho sự năng động, ưa đổi mới và cũng là nhiều tổn tán, hao tổn trong mối quan hệ của đương số và huynh đệ. Anh chị em trong nhà có cá tính, lối sống độc lập, coi trọng tình nghĩa ruột thịt trong gia đình.
qXC85. Quân Cưới - Đệ Tứ Cá Bình Quả L 73c Full đã có ebook Thảo luận trong 'Hiện Đại' ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết Chương 32 Gặp Lại Sáng hôm sau, Hàn Mai rời giường từ sớm, dùng bột mì còn thừa hấp vài cái màn thầu ăn cùng với dưa chua mang từ quê tới làm bữa sáng. Triệu Kiến Quốc húp hai chén cháo, ăn mấy cái màn thầu mới ra ngoài. Lúc Hàn Mai vừa dọn bàn xong Lưu đến gõ cửa, hai người sửa soạn chút, cùng nhau mua đồ. “Chị , bình thường chị mua thức ăn ở đâu?” “Bình thường chị đều đến phòng ăn, nếu cần thiết cũng có thể nhờ ban cấp dưỡng mua giúp. Giống như em hôm nay vậy, muốn mua nhiều như vậy, chúng ta có thể quá giang xe đến chợ lân cận mua về. Đúng rồi, nhà em hôm nay tính mời bao nhiêu người?” “Hôm qua hai vợ chồng em thương lượng, đại khái khoảng mười người. Chẳng qua bàn ghế trong nhà lại đủ dùng.” “Nhà chị có. Đợi khi nào về bảo Liên trưởng Triệu nhà em sang mang về là được.” “Vậy em cám ơn chị trước..!” “Xem em này, với chị còn khách khí như vậy..” Hai người ngồi xe bộ đội vừa vừa cười đường tới chợ thức ăn trong thị trấn. Mua xong, đem đồ cất vào xe, Hàn Mai lôi kéo Lưu muốn chị dẫn tới cửa hàng bách hóa. tới khu bán đồ gia đình, Hàn Mai nhìn trúng chiếc ghế sa lon da thuộc nhưng giá lại cao hơn rất nhiều so với loại ghế mặt vải bên cạnh. Lưu nhìn xong bảng giá, cằm muốn rớt xuống đất. Vội vàng kéo Hàn Mai sang bên, làm như , “Chị cho em biết, em còn trẻ, có chuyện em còn hiểu. Phải biết tính toán, có tiền cũng thể tiêu như em được. Cái ghế kia cũng chỉ để đặt mông ngồi, làm sao phải tốn tiền như vậy. Sau này còn nhiều chuyện cần đến tiền nữa, đến lúc đó em tiêu cũng muộn. Phải có chừng mực nha!..” “Chị , chị yên tâm, giá này em cũng dám mua đâu.” “Vậy được.” Mặc dù chiếc ghế da thuộc kia đắt chút nhưng phải Hàn Mai mua nổi. Lúc , Thạch Đầu đưa tất cả tiền lãi của tiệm ăn, trả luôn cả khoản nợ lúc ban đầu cho . tại giàu có gì, nhưng so với người bình thường tuyệt đối chỉ có hơn. Chỉ là cái ghế kia cùng rèm cửa và đồ trong nhà cân xứng, màu sắc quá tối, nếu mua về đặt cùng nhau quá phù hợp. Cuối cùng Hàn Mai chọn cái sa lon vải nhung, màu sắc khá hợp với rèm cửa sổ, sờ lên cũng có cảm giác lạnh băng như da thuộc. Quan trọng nhất là ghế này có cái bệ, lộn ra vòng liền biến thành giường , về sau nếu trong nhà có khách, có thể ngủ đấy. Thỏa thuận là bên cửa hàng phụ trách giao hàng nhưng khi Hàn Mai địa chỉ, chủ hàng lại là ngoài phạm vi giao hàng của cửa hàng, vì cái ghế sa lon mà bọn họ phải lãng phí chuyến xe, hơn nữa lại toàn là đường núi, rất khó . Sau cùng, Hàn Mai đồng ý trả thêm phí vận chuyển chuyện giao hàng mới coi như xong. Ra khỏi cửa hàng bách hóa, Hàn Mai lại lôi kéo Lưu tới tiệm bán quần áo. Quần áo mùa hè của có nhiều, chỉ mang theo vào bộ đơn giản để tắm rửa, kiểu dáng ở nông thôn có thể coi là mới mẻ nhưng đến thị trấn lớn này đều coi là gì. Lần này định mua thêm mấy bộ về. Đây là lần đầu tiên Lưu đến cửa hàng quần áo, mấy năm trước bởi vì cha chồng vẫn còn, trong nhà chỉ có mình Lâm Đại Vĩ là con trai, lại bộ đội, cho nên Lưu làm vợ mà dù gì cũng phải ở nhà chăm sóc cha chồng. Sau đó vài năm, cha chồng qua đời, chị liền tới bộ đội theo quân, nhưng chẳng bao lâu lại có thai, điều kiện sinh hoạt trong bộ đội rất khổ, Lâm Đại Vĩ cả ngày bận chuyện trong liên đội, có thời gian giúp đỡ chị, nếu sinh đứa ở đây, mình chị cũng thể chăm sóc được, cho nên Lâm Đại Vĩ liền để chị về nhà ở. Đến khi sinh xong đứa , nhờ có mẹ đẻ và chị thay phiên chăm sóc chị mới có thể nhanh chóng quay lại bộ đội. Nhưng đến bộ đội rồi, hầu như toàn bộ thời gian chị đều dành người hai cha con Lâm Đại Vĩ, có mình cũng ngại ra ngoài dạo, muốn mua cái gì đều là tùy tiện chọn trong quán . Bây giờ bị Hàn Mai lôi kéo tới loại tiệm này, cả người chị đều được tự nhiên, chỉ nhìn quần áo mặc người, chị muốn chạy rồi. Hàn Mai ưng ý chiếc váy dài mỏng bằng sợi tổng hợp, mùa hè mặc vào rất mát. cầm mặc thử, váy nền trắng in chấm tròn ba màu hồng, vàng, lam, già mà mang vẻ dí dỏm đáng , rất phù hợp với tuổi của Hàn Mai. Chủ yếu nhất là do da của trắng, mặc váy vào càng tôn lên làn da trắng nõn, khuôn mặt cũng trở nên mềm mại hơn, người xưa trắng che trăm xấu cũng phải có lý. Lưu nhìn Hàn Mai mặc váy, mắt trợn trắng, đây là em lúc nãy sao? “Trời! So với minh tinh lịch tường còn xinh đẹp hơn! Xem mặt của em này, giống như… giống như… Đúng, giống như trứng gà bóc vậy. Bộ váy này trông chẳng khác tạp dề của chị là bao, ngờ mặc người em lại xinh đẹp như thế!” Hàn Mai nghe Lưu so sánh váy với tạp dề, vội vàng , “Chị , xem chị kìa! Có người khen em của mình như vậy sao? sợ bà chủ chê cười sao?” “Chị này thế nhưng đều là lời , chút cũng khoa trương. Cái váy này tôi vừa mới nhập về hôm qua, hôm nay rất nhiều trẻ thử qua, chỉ có là mặc đẹp nhất đó…!” Bà chủ bô bô đống lớn, Hàn Mai tự động bỏ ngoài tai,coi như nghe thấy, thay váy ra tiếp tục xem những quần áo khác. “Em , váy này như thế nào? Có thích ?” “Tôi nghĩ .” Hàn Mai còn ra vẻ rất ưa thích nữa, lạnh nhạt . “ cũng nghe chị rồi đấy, mặc vào rất đẹp.” “Đẹp đẹp, có điều quá đắt.” Lưu cũng ngu, nhìn thái độ của Hàn mai cũng biết là muốn ép thấp giá. “Em nha, tiền nào của nấy, em xem chất vải này, mặc vào tuyệt đối mát mẻ.” ……… Hàn Mai, Lưu đều lên tiếng. Lại trải qua phen khẩu chiến, bà chủ nước bọt văng tung tóe, Hàn Mai cùng Lưu làm bộ phải , vừa được mấy bước bị bà chủ kéo trở lại. “Em , quay lại . Được rồi, bán cho em.” Hàn Mai, Lưu liếc mắt nhìn nhau cười. Ra khỏi tiệm bán quần áo, Hàn Mai thấy sắp đến thời gian xe bộ đội phải , liền cùng Lưu xách túi trở về xe. “Hàn Mai!” Nghe được có người gọi tên mình, Hàn Mai quay đầu lại nhìn, người đàn ông cao đứng cách đó xa nhìn cười. “ phải chứ? Quên tôi nhanh như vậy!” Lục Hạo trong lòng mơ hồ có chút mất mát, ra người ta nhớ. Lần đó gặp tàu, quỷ thần xui khiến làm sao hai đêm sau đó đều mơ thấy , đặc biệt là mùi hương thể nào quên được người . Chờ lấy được dũng khí tìm chị cùng buồng với buổi sáng xuống tàu, làm hối hận muốn chết. nghĩ tới hôm nay lại gặp được , xem ra cùng vẫn còn có duyên, nghĩ như vậy trong lòng thấy dễ chịu hơn chút. Lúc này Hàn Mai mới phản ứng lại, ra là là bảo vệ tàu hôm trước, hình như gọi là Lục Hạo phải. “ ra là . Hôm nay mặc đồng phục nên nhất thời tôi nhận ra. đến đây có chuyện gì à?” “Hôm nay tôi nghỉ phép, đến nơi này tìm .” Lục Hạo bị Hàn Mai nhìn có chút ngượng ngùng, mặt cũng chầm chậm nóng lên, ra phải là nhớ, chỉ là vì thay quần áo khác mới nhận ra được! “Đúng rồi, đứa bé kia đưa về với cha mẹ chưa?” “Đưa trở về rồi. Cha mẹ đứa bé còn xin tôi địa chỉ của , bảo là muốn gặp mặt cám ơn !” “Có cái gì mà cám ơn chứ! Đứa bé sao là tốt rồi. Tôi còn phải tìm xe, trước đây.” “Để tôi tiễn .” “ cần, xe đỗ xa chỗ này! Vậy tôi trước đây.” Hàn Mai phất tay với Lục Hào liền , biết là ở khắc xoay người, bóng dáng quen thuộc len lén theo sau hai người, chờ đến khi nhìn lên xe bộ đội mới biến mất. Chương 33 Mời Khách Sau khi về tới bộ đội, Hàn Mai lập tức bắt tay vào chuẩn bị, muốn làm mấy món sở trường của mình đãi khách nhưng lại sợ chỉ làm vài món như vậy đủ lấp đầy bụng của mấy người đàn ông nên làm thêm nồi sủi cảo. Bận rộn cả buổi chiều, lại có Lưu tới giúp tay nên gần đến giờ cơm tối cũng chuẩn bị xong bàn thức ăn. Sủi cảo cho vào nồi, chỉ còn chờ Triệu Kiến Quốc đưa đám em tới. Hàn Mai cả người toàn mùi khói dầu, quần áo cũng dính bột mì, nhờ Lưu để ý thêm nước cho nồi sủi cảo. vào phòng ngủ chải tóc, tết đuôi sam nữa mà buộc đuôi ngựa cao, mặc vào chiếc váy mới mua, ở trong gương soi cái, cảm thấy tệ mới ra. Trong chốc lát, mấy người Triệu Kiến Quốc tới cửa rất náo nhiệt. Hàn Mai vội vàng pha trà mời khách. Đúng ra nếu là bình thường Hàn Mai cũng cần chính thức mời khách như vậy, những binh lính này đều là chiến hữu lâu năm của Triệu Kiến Quốc, số người năm xưa còn cùng lên chiến trường, quan hệ thân thiết ra sao cần . Nhưng Hàn Mai và Triệu Kiến Quốc, hai người lúc kết hôn là tổ chức ở quê nhà, mời những người em này tới, sau khi Hàn Mai tới thăm người thân bọn họ mới biết chuyện Triệu Kiến Quốc kết hôn. Bữa cơm này cũng coi như là hai người bổ sung tiệc kết hôn cho bọn họ, tránh việc Triệu Kiến Quốc cả đời phải xin lỗi giải thích, huống chi hôm nay còn có rất nhiều người ngang qua cửa, muốn nhìn xem vợ của Liên trưởng Triệu có dáng dấp như thế nào, Hàn Mai thể để cho chồng mất thể diện được. Triệu Kiến Quốc mời tới mấy chiến hữu, trong đó có vợ chồng Đội trưởng Lâm Đại Vĩ, Lưu và Phó Liên Đặng Chí Cường cùng vợ là Tào Thải Ngọc. Tào Thải Ngọc hơn Hàn Mai hai tuổi, cũng chờ khu nhà mới xây xong mới đến theo quân, so ra đến trước Hàn Mai mấy ngày. Lần này nghe Đặng Chí Cường vợ của Liên trưởng và Đội trưởng đều ở đây, bản thân cũng thể từ chối đến, cho nên mới ăn mặc thỏa đáng theo chồng tới. Triệu Kiến Quốc vừa vào cửa liền thấy Hàn Mai đứng cầm bình nước sôi pha trà, hơi nước bao quanh khuôn mặt trắng nõn của , tóc buộc cao để lộ ra cần cổ tuyết trắng, váy dài người để lộ vóc người xinh đẹp. Triệu Kiến Quốc cứ như vậy yên lặng nhìn Hàn Mai, cảm thấy hôm nay vợ đặc biệt khác, nhưng ra được khác ở đâu. người vợ chỗ nên che kín đều che kín, chỗ nên lộ cũng lộ, nhưng hiểu sao nhìn vợ như vậy trong lòng liền dâng lên tà hỏa, muốn kéo , đè ở dưới thân mà khi dễ, nhìn vì mình mà động tình, nở rộ trong tay , ở dưới thân mình thở gấp, khóc thút thít, cầu xin tha thứ…. Trong đầu Triệu Kiến Quốc vừa mới nghĩ như vậy, thân thể còn phản ứng nhanh hơn, nơi nào đó kích động bắt đầu bành trướng lên, hại chỉ có thể dùng hết toàn lực đem ** mạnh mẽ áp xuống. nhóm người sau lưng Triệu Kiến Quốc cũng kìm chế được kinh ngạc nhìn Hàn Mai. Lần trước Hàn Mai tới, trong lòng binh lính toàn liên đội đều thầm hâm mộ Liên trưởng Triệu, đều có suy nghĩ muốn hỏi xem trong nhà chị dâu còn nào chưa lập gia đình hay . Đội trưởng và Phó Liên trưởng chưa gặp Hàn Mai lần nào nhưng cũng nghe binh lính bàn luận chị dâu nhà bọn có bao nhiêu xinh đẹp, Liên trưởng Triệu nhà bọn họ có bao nhiêu lợi hại, mới về thăm nhà có hai chuyến liền cưới được xinh đẹp về nhà. Cả hai nhìn Triệu Kiến Quốc đều nghĩ có bản lãnh này, hôm nay tới làm khách ăn cơm cũng là để kiểm chứng xem vị chị dâu này có xinh đẹp như trong lời bàn luận . Nhưng vừa nhìn… !!! Hai người đúng là thể bội phục khả năng của Triệu Kiến Quốc, đây chính là Bất minh tắc dĩ, nhất minh kinh nhân’*! Bội phục xong lại cảm thán tiểu tử Triệu Kiến Quốc này là được vận cứt chó gì a, chuyện tốt như vậy cũng rơi lên người ! *Bất minh tắc dĩ, nhất minh kinh nhân Ví von người bình thường có biểu nổi trội , thoáng cái làm ra thành tích kinh người. Tào Thải Ngọc thầm hận trong lòng, hôm nay cố ý ăn mặc mới ra cửa, nguyên tưởng rằng có thể đem hai người kia hạ xuống, nghĩ tới chính mình lại thua. Nhìn trong mắt Đặng Chí Cường ràng là thưởng thức, lại càng thoải mái, ánh mắt nhìn Hàn Mai cũng mang theo địch ý. Hàn Mai biết mình đắc tội với người khác, khiến cuộc sống sau này trong bộ đội có ít phiền toái, có điều đây đều là chuyện sau này. Lâm Đại Vĩ phục hồi lại tinh thần, thấy Triệu Kiến Quốc vẫn đứng ở cửa nhúc nhích, cũng mời mình vào trong nhà, mắt chớp nhìn chằm chằm Hàn Mai cũng muốn toát ra lửa, liền hài hước cười , “Liên trưởng Triệu, vợ ngày ngày đều nhìn còn chưa đủ hay sao? Muốn nhìn đợi đến tối có người lại tiếp tục, tại đoàn người chúng tôi đều đói bụng rồi.” Phía sau đám người cũng theo ồn ào. Hàn Mai bị mấy câu này làm cho có chút ngượng ngùng, thấy Triệu Kiến Quốc mặt đổi vẫn đứng ở đó, cũng biết nên cái gì cho phải, liền trừng mắt nhìn cái. Triệu Kiến Quốc lúc này mới bớt đau, kìm nén đến nỗi mồ hôi toàn thân, cảm giác mặt nóng nóng, dám chắc mặt mình đỏ, có điều may là da đen mới bị người khác nhìn ra. Thấy vợ trừng mắt nhìn mình, trong lòng cũng thoải mái, còn phải tại nên mới như vậy sao? Món nợ này ghi lại, buổi tối đòi lại sau, trả lại Hàn Mai ánh mắt ý vị thâm trường, Triệu Kiến Quốc lúng túng ho tiếng, trầm giọng hướng sau lưng , “ muốn ăn phải ?” Mấy người vẫn còn ở phía sau trêu chọc nhất thời ngậm miệng. Hàn Mai tiếp nhận ánh mắt của Triệu Kiến Quốc, lạnh người nghĩ thầm Nguy! Đạp trúng mìn rồi!’ Nhưng biết chọc cái gì mà lại bày ra khuôn mặt thối kia, chút cũng có bộ dạng chủ nhà, cười tiến lên , “Mọi người mau vào ngồi , đừng đứng hết ngoài cửa như thế! Uống ly trà, chờ món ăn được, tôi lập tức đem ra.” Mọi người nghe Hàn Mai như vậy tự giác tìm chỗ ngồi xuống. Nhìn phòng khách được dọn dẹp sạch , bàn trà đặt lọ hoa màu hồng biết tên, rèm cửa sổ màu xanh dương, gió thỉnh thoảng từ ngoài thổi vào phòng, người ngồi trong phòng khách cũng cảm thấy mát mẻ trong lòng. “Có gì cần tôi giúp tay ?” Lúc Hàn Mai và Lưu bận rộn mang thức ăn ra, Tào Thải Ngọc vào bếp chủ động đưa ra cầu muốn giúp đỡ. ra Tào Thải Ngọc muốn nhưng Đặng Chí Cường liên tục đưa mắt ra hiệu, hơn nữa Hàn Mai là chủ nhà bận rộn là đúng, nhưng Lưu là khách mà cũng vào bếp giúp đỡ. Tào Thải Ngọc cũng thể ngồi chờ ăn, bất đắc dĩ mới vào phòng bếp. “Được, vậy bưng mấy món này ra ngoài !” Tào Thải Ngọc vừa rồi ánh mắt chợt lóe lên ghen tỵ, Hàn Mai đều thấy được, nhưng người ta cũng chủ động lấy lòng rồi, thêm người bạn là bớt kẻ địch, huống chi mới đến bộ đội lâu, cẩn thận chút vẫn tốt hơn. Tào Thải Ngọc giúp đỡ mang thức ăn lên, Lưu giúp nấu sủi cảo. Bởi vì có hai món phải ăn nóng nên Hàn Mai liền chuẩn bị xào. Trong phòng khách, nhóm người ăn đến khí thế ngất trời, đa số mọi người mỗi ngày đều tới phòng ăn ăn cơm, món ăn đều là thiếu muối ít dầu, ngon chút nào, cầu của bọn họ cũng cao, chỉ cần có cơm là được. Bọn họ tới nhà Liên trưởng tối nay cũng chỉ nghĩ tới chuyện ăn cho no bụng, thức ăn có thêm chút thịt là thỏa mãn rồi, nghĩ tới tay nghề của chị dâu lại tốt như vậy, bọn họ ăn ngon chỉ hận thể đem đầu lưỡi của mình nuốt luôn vào! Đội trưởng Lâm Đại Vĩ vừa ăn vừa tính toán, hai nhà ở đối diện, về sau hẳn là có cơ hội sang đây ăn chực. Hơn nữa, vợ cùng chị dâu cũng thân thiết, về sau bảo vợ sang học người ta chút, muốn ăn gì cũng dễ dàng hơn! Phó Liên trưởng Đặng Chí Cường lại nghĩ hoàn toàn khác Lâm Đại Vĩ, ngờ được Triệu Kiến Quốc lại có bản lãnh kiếm được người vợ xinh đẹp, đảm như vậy, vợ của nếu có thể chỉ cần bằng nửa Hàn Mai cũng thỏa mãn. Đặng Chí Cường và Tào Thải Ngọc có hôn từ , ban đầu chưa kết hôn, Đặng Chí Cường cũng suy nghĩ nhiều, sau khi kết hôn rồi mới phát ra này rất yếu ớt. Tào Thải Ngọc là con út của bí thư chi bộ thôn, bên còn có hai chị và trai, từ được người nhà nuông chiều. Việc nhà biết làm đành, còn chọc cha mẹ chồng tức giận. Mẹ của Đặng Chí Cường cùng Tào Thải Ngọc chỉ cần chạm mặt là náo loạn, Đặng Chí Cường bị kẹp ở giữa cũng dễ chịu gì. Cho nên khu nhà cho người thân đến theo quân vừa xây xong, Đặng Chí Cường liền xin cho vợ theo quân, cũng may tính tình Tào Thải Ngọc tuy có chút tốt, nhưng rất nghe lời chồng, nghe Đặng Chí Cường muốn mình theo quân, cái gì cũng hỏi thêm liền theo đến. Có điều sau khi đến bộ đội rồi, hai người lại luôn luôn giận dỗi. Đặng Chí Cường hi vọng vợ mình có thể có thêm vài người bạn, quen thân với những quân tẩu khác, sớm thích ứng với cuộc sống trong bộ đội. Hôm nay thấy Hàn Mai tháo vát, đảm , thầm nghĩ nếu vợ mình cũng có thể giống như vợ của Triệu Kiến Quốc Đặng Chí Cường nằm ngủ cũng tỉnh lại cười to. Đặng Chí Cường nghĩ như nào liền ra như thế, vỗ vai Triệu Kiến Quốc , “Tiểu tử cậu đúng là nhặt được Phượng Hoàng rồi! Người vợ tốt như vậy tại sao lại bị cậu chiếm đây?” “Đúng vậy! Tay nghề nấu ăn của chị dâu còn hơn cả đầu bếp.” Lâm Đại Vĩ ở bên cạnh cũng phụ họa. Cái tôi đàn ông của Triệu Kiến Quốc vào lúc này được thỏa mãn cực lớn. “Cậu biết là vợ tôi mở tiệm ăn ở quê sao?” Triệu Kiến Quốc giống như vô ý hỏi. “Ha ha, bị tôi đoán đúng rồi, em dâu có bản lãnh!” Lâm Đại Vĩ so ra còn ra đời sau Triệu Kiến Quốc ba ngày, nhưng chịu thừa nhận bản thân hơn, luôn cùng Triệu Kiến Quốc tranh làm trai, vào lúc này dĩ nhiên là mở miệng chiếm tiện nghi rồi. Triệu Kiến Quốc chỉ liếc cái, cũng thèm để ý tới Lâm Đại Vĩ, hôm nay tâm tình rất tốt, so đo với tên nhóc kia. Nhất thời mọi người ngừng gắp thức ăn, rót rượu, khen ngợi Hàn Mai. “Người em, số cậu tốt nha, vợ tôi mà có thể nấu ăn ngon như vợ cậu tốt biết bao.” Đặng Chí Cường càng nhìn Triệu Kiến Quốc càng thấy hâm mộ, cộng thêm uống ít rượu, có chút ý thức nào, trong đầu nghĩ như thế nào, miệng liền ra như thế. Người khác nghe lời này cũng thấy gì, chỉ là Tào Thải Ngọc biết từ lúc nào bưng đĩa thức ăn ra, “Phanh” tiếng đặt mạnh trước mặt Đặng Chí Cường, lập tức xoay người vào bếp, đầu cũng ngoảnh lại. Đến đây Đặng Chí Cường cũng thanh tỉnh, e là vợ nghe được câu vừa nãy rồi.. Tào Thải Ngọc kìm nén bực bội quay vào bếp, đứng sau lưng Hàn Mai nhìn xào thức ăn, càng nhìn càng giận. Tào Thải Ngọc rốt cuộc kém Hàn Mai ở điểm nào? phải chỉ là biết làm hai món ăn sao? Lại thêm ánh mắt nhìn Hàn Mai của Đặng Chí Cường khi nãy, trong lòng càng thoải mái. Hàn Mai làm xong món cuối cùng, tắt bếp, đổ thêm ít dầu ớt lên mới bày ra đĩa. Hàn Mai tay bưng đĩa, quay đầu, cứ thế giao đĩa thức ăn cho Tào Thải Ngọc ở sau lưng. Tào Thải Ngọc nhìn đĩa thức ăn nóng hổi béo ngậy còn bốc khói, theo bản năng đưa tay ra nhận, có điều biết là vô tình hay cố ý mà đĩa thức ăn vừa chạm tay Tào Thải Ngọc, Hàn Mai còn chưa kịp rút tay về, cả đĩa thức ăn nóng hổi trực tiếp đổ xuống cổ tay Hàn Mai. Triệu Kiến Quốc vui vẻ trong phòng khách, đột nhiên nghe được tiếng vợ thét lên, câu, bỏ đũa xuống, chạy vào bếp. Đến nơi liền nhìn thấy Hàn Mai ôm cổ tay ngồi dưới đất, khuôn mặt nhắn trắng bệch, cắn chặt môi dưới như cố chịu đựng cơn đau, nước mắt rơi xuống từng giọt ngừng, trán toàn mồ hôi. Tào Thải Ngọc giống như bị sợ ngu, đứng im nhúc nhích trước mặt Hàn Mai, ngơ ngác nhìn tay của mình. Triệu Kiến Quốc nhìn ra kinh hoảng trong mắt Tào Thải Ngọc, nhưng tại cũng có tâm tình truy cứu ta, vết thương của vợ còn quan trọng hơn. Lưu mải nấu sủi cảo, việc xảy ra quá đột ngột, nghe thấy Hàn Mai kêu lên chị mới quay đầu lại, thấy Hàn Mai khổ sở, nhất thời cũng biết nên phản ứng như thế nào. Triệu Kiến Quốc vọt tới ngồi xuống bên cạnh Hàn Mai, nhàng nâng tay lên kiểm tra, cổ tay phải bị đỏ mảng lớn, có vài chỗ nổi lên vết nước phòng. Hàn Mai thấy Triệu Kiến Quốc, hai mắt đều ê ẩm, nước mắt lưng tròng nhìn kêu đau. Triệu Kiến Quốc thấy Hàn Mai như vậy, đau lòng từng trận, cái gì cũng , ôm lấy Hàn Mai chạy ra ngoài. Nhóm người trong phòng khách cũng chạy tới chen chúc ngoài cửa bếp, thấy Triệu Kiến Quốc ôm Hàn Mai ra ngoài lập tức nhường đường, Triệu Kiến Quốc ôm Hàn Mai chạy nhanh tới phòng y tế. Lúc này thần trí Lưu cũng trở lại, lập tức với Lâm Đại Vĩ, “Em theo bọn họ xem có giúp được cái gì , ở nhà trông Bình Bình, lát nữa nếu con tỉnh pha sữa bột cho con ăn tạm, chờ em về.” xong liền cởi tạp dề, chạy ra ngoài. Điền Hỏa sau khi thấy vết thương tay Hàn Mai, lại nhìn mảnh vỡ đất, liên lạc với dáng vẻ sợ sệt nhìn Đặng Chí Cường của Tào Thải Ngọc, cũng hiểu hơn phân nửa, trong lòng đồng tình với Hàn Mai, ấn tượng với Tào Thải Ngọc cũng xấu ít. Tào Thải Ngọc thấy Đặng Chí Cường lom lom nhìn mình như muốn ăn thịt người, cực kì sợ hãi, bản thân cũng có chút chột dạ nhưng vẫn ra vẻ điềm đạm đáng , thanh minh, “Em.. ra cái gì cũng làm” mặc dù lời xong có chút sức lực nào. Đặng Chí Cường chỉ cảm thấy bản thân hôm nay quá mất mặt, tức giận tới kéo tay Tào Thải Ngọc ra ngoài. còn có thể làm gì? Ở lại để tiếp tục mất mặt hay sao! Những người còn lại cũng ăn trôi, bảo nhau giải tán. bữa cơm tốt đẹp lại xảy ra chuyện mất hứng như vậy.. Chương 34 Xin Lỗi Hôm sau tỉnh lại, Hàn Mai phát bản thân vẫn vùi trong ngực Triệu Kiến Quốc, ngực trần của dán sát vào sau lưng , tay trái vòng quanh hông , tay phải nắm chặt tay phải , hai cánh tay cùng lơ lửng ngoài mép giường. Triệu Kiến Quốc chôn mặt vào trong tóc Hàn Mai, thổi từng hồi khí nóng vào sau tai , vừa rồi ngủ nên có cảm giác gì khác nhưng bây giờ tỉnh, mới thấy sau tai tê tê ngứa ngứa. Bình thường khi ngủ Hàn Mai có thói quen úp mặt vào ngực Triệu Kiến Quốc hoặc là gối lên tay, ôm cổ ; mà Triệu Kiến Quốc cũng có thói quen ôm Hàn Mai vào ngực, bàn tay ôm sau lưng, tay khác để ngang hông . Thậm chí có lúc trực tiếp gác đùi lên chân Hàn Mai bởi vì tướng ngủ Hàn Mai tốt, thường dùng tay chân hất chăn tung ra. Cũng may là mùa hè, nếu là mùa đông chỉ cần sáng ngủ dậy la hét cóng tay. Nhưng bây giờ tay Hàn Mai bị thương, tư thế ngủ trước đây đều thích hợp. Có điều, Hàn Mai phát giác ra cảm giác bị ôm từ phía sau cũng tệ! Hàn Mai nhìn vết thương tay bớt sưng đỏ hơn hôm qua, cũng còn quá đau nữa. vết thương vẫn còn lớp thuốc bôi ẩm ướt, tựa hồ như mới bôi lâu, lại thấy thuốc bôi để tủ giảm chút, rất ràng là ban đêm Triệu Kiến Quốc dậy bôi thuốc cho . Hàn Mai choáng váng, lẽ định cách bốn giờ bôi thuốc lần cho sao? Nhìn ra bên ngoài cũng còn sớm, bình thường Triệu Kiến Quốc sớm tỉnh, nhưng hôm nay lại ngủ. Hàn Mai do dự xem có nên đánh thức , mới nhàng cử động, Triệu Kiến Quốc lại đột nhiên run lên, mở mắt ra, nắm chặt tay phải cho tiếp tục động nữa. “Tỉnh? Tay còn đau ?” Triệu Kiến Quốc nâng đầu nhìn vết thương của Hàn Mai, so với hôm qua tốt hơn nhiều, thầm thở phào nhõm. Quay đầu lại thấy Hàn Mai ngơ ngác nhìn mình, khỏi cười , “Nhìn chồng em phát ngốc rồi à?” Hàn Mai bị hỏi thế, hai má nhất thời đỏ lên, trả lời, cúi đầu chui vào trong ngực . Triệu Kiến Quốc thấy vợ thẹn thùng, tâm tình trở nên cực kỳ tốt, bật cười vuốt tóc Hàn Mai. lát sau, Hàn Mai lại ngẩng đầu lên, giống như hạ quyết tâm rất lớn, thẳng tắp nhìn chằm chằm Triệu Kiến Quốc hỏi, “Triệu Kiến Quốc, thành cho em biết, tại sao lại tốt với em như vậy?” “Còn có thể vì sao chứ? Em là vợ của , thương vợ mình được sao?” “Cũng chỉ bởi vì em là vợ của thôi sao? Nếu như ban đầu, lấy em mà là khác, vậy cũng tốt với ấy như vậy?” Hàn Mai chưa từ bỏ ý định hỏi tiếp. “Người cưới là em!” khác? Làm gì có nào khác? Đời này chỉ muốn mình Hàn Mai! Triệu Kiến Quốc buồn bực. Hàn Mai tức muốn điên, người đàn ông này có thể đần thêm chút nữa được ! Hàn Mai lật người, dạng chân ngồi lên người Triệu Kiến Quốc, “EM mặc kệ, phải hứa đối tốt với em, hơn nữa chỉ có thể tốt với mình em!” “Được được được, chỉ tốt với mình em! lấy danh nghĩa quân nhân thề, cả đời tốt với em! Mau xuống, cẩn thận chạm vào vết thương.” Hàn Mai thấy như vậy, bĩu môi mới xuống khỏi người . Triệu Kiến Quốc khẩn trương ngồi dậy nắm tay Hàn Mai, cẩn thận để đụng vào chỗ khác, thấy vợ rốt cuộc cũng chịu an tĩnh lại, thở phào nhõm. “Em ngủ thêm , nấu cháo. Nhớ chú ý tay của em đấy!” “Hôm nay huấn luyện à?” “Xin nghỉ.” Triệu Kiến Quốc để lại hai chữ liền ra ngoài. Hàn Mai nằm giường cũng ngủ được liền bò dậy. Cả người tại mềm nhũn, nhưng có bất kì cảm giác ướt dính khó chịu nào, chắc chắn hôm qua lúc mệt mỏi ngủ mất, Triệu Kiến Quốc lau người cho . Hàn Mai lấy ra cái áo ngắn tay, tay áo rất rộng, có thể dễ dàng xỏ qua mà chạm vào vết thương. Mặc xong quần áo, Hàn Mai tìm lâu cũng thấy cái váy bị Triệu Kiến Quốc xé hỏng tối qua. cho là Triệu Kiến Quốc mang giặt, nhưng ra ban công nhìn cũng thấy. cần tìm, nhất định là bị người đàn ông hẹp hòi kia quăng mất rồi! Triệu Kiến Quốc nấu cháo trắng, cho thêm chút thịt, hành lá cắt , bỏ thêm vài hạt muối là có thể ăn. Hàn Mai bình thường rất thích ăn cay, mặc dù cháo Triệu Kiến Quốc nấu rất nhạt nhưng lại cảm thấy mùi vị cũng tệ, có điều hơi mặn chút, hình như còn bị bén nồi nữa, nhưng cũng ảnh hưởng tới thích của Hàn Mai. Triệu Kiến Quốc bưng bát ra ngồi xuống ghế salon cùng Hàn Mai, cầm thìa múc cháo, thổi nguội mới đưa đến miệng . Bên khay trà đồng thời để hai cái bát, mỗi bát đều đầy cháo. Hàn Mai phát Triệu Kiến Quốc tại xem như phế nhân cần chăm sóc, ăn cũng do bón, ngay cả mặt cũng là do lau giúp, phản đối, vết thương của được dính nước, nếu bị nhiễm trùng. Hàn Mai cũng sợ tay lưu lại sẹo khó coi, liền mặc kệ , nếu phải kiên trì, sợ rằng ngay cả việc vệ sinh Triệu Kiến Quốc cũng muốn theo. Hai người vừa ăn xong cháo có tiếng gõ cửa, Triệu Kiến Quốc rửa bát, Hàn Mai liền chạy ra mở cửa. Ngoài cửa, Đặng Chí Cường xách theo túi đồ lôi kéo Tào Thải Ngọc, thấy Hàn Mai xấu hổ cười. Tào Thải Ngọc bị Đặng Chí Cường kéo tới, vẻ mặt miễn cưỡng, mắt vừa sưng vừa đỏ. Tào Thải Ngọc vốn dĩ chịu tới, nhưng bị Đặng Chí Cường dùng sức kéo . Tào Thải Ngọc cũng hiểu được tối hôm qua vì sao mình lại đỡ được đĩa Hàn Mai đưa tới, đột nhiên thấy Hàn Mai gục xuống đất, ta cũng rất sợ, nhất là khi thấy vết bỏng tay Hàn Mai, ta có thể tưởng tượng ra nếu đĩa thức ăn đó đổ vào tay mình phải có bao nhiêu đau đớn. Sau đó lại bị ánh mắt lạnh lẽo của Triệu Kiến Quốc nhìn cho toàn thân cứng ngắc, đứng im tại chỗ. Tất cả mọi người đều nhìn mình, trong mắt đều có hoài nghi cùng trách cứ, Tào Thải Ngọc biết bọn họ chỉ vì ngại quan hệ với chồng ta nên mới ra miệng mà thôi. Bị Đặng Chí Cường kéo , về đến nhà, hai người tranh cãi trận ầm ĩ, Đặng Chí Cường phụ nữ đều biết giữ mặt mũi cho chồng, mà Tào Thải Ngọc lại làm cho mất mặt. Tào Thải Ngọc nghe xong, giận đến mất lý trí, giận dỗi trả lại câu kêu Đặng Chí Cường ra ngoài mà tìm phụ nữ biết giữ mặt mũi cho đàn ông, phải chỉ là biết nấu hai món ăn sao! Đặng Chí Cường nghe xong lời này, tức giận nhìn Tào Thải Ngọc nửa ngày cũng ra chữ, cũng thèm để ý tới Tào Thải Ngọc nữa, xô cửa ra khỏi nhà. ra lời vừa ra khỏi miệng, Tào Thải Ngọc cũng hối hận, nhưng lời cũng rồi, hối hận cũng vô ích. Đợi đến nửa đêm cũng thấy Đặng Chí Cường trở về, Tào Thải Ngọc liền ngủ trước, cửa nhà cũng khóa. Nhưng đến sáng lại phát Đặng Chí Cường cũng về phòng ngủ, cả đêm ngồi hút thuốc trong phòng khách. Tào Thải Ngọc chưa kịp ăn điểm tâm, Đặng Chí Cường lấy ra sữa bột mới mua mấy ngày trước để mang về nhà mẹ đẻ, kéo Tào Thải Ngọc tới nhà Triệu Kiến Quốc, Tào Thải Ngọc giãy dụa thế nào cũng vô dụng. Đến dưới lầu, Đặng Chí Cường còn cố ý dừng lại cảnh cáo Tào Thải Ngọc nhớ phải chuyện cẩn thận. Hàn Mai ngờ vợ chồng Đặng Chí Cường lại đến vào lúc sáng sớm như thế này, nhìn Đặng Chí Cường xách theo túi sữa cũng biết là tới để xin lỗi rồi. Đúng ra với quan hệ của Triệu Kiến Quốc và Đặng Chí Cường, chuyện này cũng cần truy cứu, huống chi bị thương cũng bị thương rồi, nhiều nhất cũng là đến nhà bồi thường ít tiền thuốc men. Có điều Hàn Mai cũng biết Triệu Kiến Quốc nghĩ như thế nào về chuyện này. “Vợ, ai đến vậy?” Triệu Kiến Quốc hỏi vọng ra từ trong bếp. “Là Phó liên trưởng và chị Thải Ngọc.” Hàn Mai trả lời Triệu Kiến Quốc xong, quay đầu cười với hai người ngoài cửa , “ chị vào nhà ngồi .” Tào Thải Ngọc trong lòng khinh thường xuy tiếng, cùng Đặng Chí Cường vào nhà. “Em dâu, tay của em sao chứ?” Mới vừa ngồi xuống, Đặng Chí Cường hỏi, mắt còn nhìn chằm chằm vào cổ tay Hàn Mai, thấy cổ tay trắng nõn lại bị sưng đỏ mảng lớn, trong lòng tránh khỏi băn khoăn. “ có việc gì, hai ngày nữa là tốt rồi. chị cũng đừng quá để trong lòng, chuyện như vậy trong bếp cũng thường xảy ra, cẩn thận bị dao cắt trúng cũng là bị dầu sôi bắn cho tung tóe, trước kia em ở quê mở tiệm ăn Tiểu Tinh cũng hay gặp phải chuyện giống vậy, cũng đừng trách chị Thải Ngọc, tất cả đều là chuyện ngoài ý muốn mà thôi.” Biết vợ của Triệu Kiến Quốc là xây cho mình bậc thang để bước xuống, Đặng Chí Cường càng cảm thấy mất mặt, nhìn Tào Thải Ngọc chỉ ngồi chỗ tiếng nào, tức giận lén đá cái vào chân vợ dưới gầm bàn. Tào Thải Ngọc cũng biết là chồng cảnh cáo mình, kìm nén bực bội ít lời xã giao dặn dò Hàn Mai nghỉ ngơi tốt, chớ để bản thân mệt mỏi… Triệu Kiến Quốc từ trong bếp ra, câu cũng an vị ngồi xuống cạnh Hàn Mai, cẩn thận bôi thuốc cho . Tào Thải Ngọc vừa thấy Triệu Kiến Quốc lạnh hết sống lưng, còn tâm tình nào muốn ở lại, lấy cớ có chút váng đầu để Đặng Chí Cường đưa mình trở về. Đặng Chí Cường cau mày nhìn Tào Thải Ngọc, bảo xuống dưới lầu đứng đợi. Tào Thải Ngọc giống như được đặc xá, nhanh chóng rời . Nhìn bóng lưng hấp tấp vội vàng rời của Tào Thải Ngọc, Đặng Chí Cường bất đắc dĩ thở dài. Hàn Mai nghĩ thấy mình ngồi lại có chút lúng túng, cũng lấy cớ pha trà, chạy vào phòng bếp, để hai người đàn ông chuyện với nhau. Chờ Hàn Mai ra lại phòng khách, Đặng Chí Cường về, còn mình Triệu Kiến Quốc ngồi ghế salon hút thuốc. Hàn Mai tới ngồi xuống bên cạnh, rất tự nhiên tựa vào trong ngực Triệu Kiến Quốc. Triệu Kiến Quốc dập tắt điếu thuốc, ôm Hàn Mai, cẩn thận đỡ tay của , cúi đầu dựa vào bên tai hỏi, “Có phải em trách ?” Hàn Mai biết muốn chỉ chuyện gì, ở trong ngực lắc đầu. Triệu Kiến Quốc hôn lên trán Hàn Mai, “Uất ức em.” Hàn Mai vẫn lắc đầu. Uất ức sao? ! Chỉ cần có ở bên cạnh, cái gì cũng uất ức. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết
Cùng đọc truyện Quân Cưới của tác giả Đệ Tứ Cá Bình Quả L tại Trùm Truyện. Mong bạn có một trải nghiệm tốt tại Quân cưới của Đệ Tứ Cá Bình Quả L kể về câu chuyện của một cô gái lúc còn trẻ đã từ chối một người con trai tốt, để rồi sau này phải hối hận....Cô đã ôm nỗi cô đơn mà chết . Sống lại vẫn còn nhớ tới nỗi đau ấy , cô đã rút kinh nghiệm mà theo anh , thầm chúc anh thành công .Chấp nhận làm người nuôi dưỡng cho con của người đàn ông ấy !!!
eBook Quân Cưới - Đệ Tứ Cá Bình Quả L Quân Nhân, H Thảo luận trong 'eBook Ngôn Tình' ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết Page 1 of 5 1 2 3 4 5 Next > QUÂN CƯỚI Tác giả Đệ Tứ Cá Bình Quả L Thể loại Trùng sinh, ngôn tình Số chương 74 Converter ngocquynh520 Edit Bất Niệm Nguồn eBook Làm eBook wjuliet43 & Bằng Lăng Đen Giới thiệu bởi vì lúc tuổi còn trẻ hoang đường bỏ lỡ hạnh phúc của chính mình, độc cùng hối hận mà chết . Sống lại xem thấu được mất, trải qua sống chết chỉ nguyện vĩnh viễn ở sau lưng yên lặng ủng hộ , làm nữ nhân sinh con dưỡng cái cho . Các file đính kèm Minh la nguoi comment dau tien nha ^.^ Đọc văn án là thấy đầy tâm trạng rồi, hạnh phúc nắm trong tay mà biết, đến khi mất mới phát ra và vô cùng nuối tiếc, đó là cảm xúc của nữ chính trong truyện này ư. Đến khi được tái sinh, sống an phận thủ thường mong được bình yên. Đây cũng là bài học cho mọi người, hãy trân trọng những gì ta có đứng núi này trông núi nọ quá xa vời, bà con nhỉ. Thanks các bạn làm và chia sẻ EB này. honglak và meiluo thích bài này. bear Well-Known Member Bài viết 313 Được thích 1,962 thể loại trọng sinh mình thik lắm thanks bạn nhiều ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết Page 1 of 5 1 2 3 4 5 Next >
Quân Cưới là truyện ngôn tình đặc sắc kể về cô lúc còn tuổi trẻ, cô hoang đường bỏ lỡ hạnh phúc của chính mình. Về sau, khi đã trưởng thành hơn, cô cảm nhận sự cô độc đang đến kết thân cùng cô từng ngày, hối hận đến mức có thể chết vốn bị bệnh nặng, khi hay tin mình bị ung thư giai đoạn cuối, Hàn Mai quyết định bỏ qua chữa trị. Tiếp nhận trị liệu chỉ là kéo dài nỗi khổ sở của cô mà thôi, cuối cùng đợi chờ cô vẫn là cái những gì mà bố mẹ cô trông cậy vào đứa con gái có nhan sắc lẫn tài trí như cô lại mắc phải căn bệnh ung thư nguyền rủa này, họ đã quá suy sụp, quá khổ sở, nên cô cũng chẳng muốn trở thành gánh nặng của họ. Cô tìm đến cái chết, nhưng trời không cho cô chết, bố mẹ cô đã kịp cứu lấy cô. Cả ba bọn họ ôm nhau khóc suốt buổi tối hôm tại Hàn Mai có thể khẳng định là cô sống lại, trở lại thời điểm trước khi kết hôn cùng Triệu Kiến Quốc. Hàn Mai ở trên giường suy nghĩ rất nhiều, mặc kệ nguyên nhân gì, lần này trở lại, nhất định không cần giống kiếp trước, cô muốn quý trọng thật tốt những mất mát trong kiếp lại, cô xem thấy được – mất, trải qua sống chết cô chỉ nguyện vĩnh viễn ở sau lưng yên lặng ủng hộ anh, làm nữ nhân sinh con dưỡng cái cho anh đến trọn đời.
0 Truyện ngôn tình hay không thể thiếu được các nhân vật quân nhân. Với những tình yêu trúc trắc, ngọt ngào hay mâu thuẫn thì chuyện tình giữa quân nhân và công dân bình thường luôn có các yếu tố khiến độc giả hồi hộp. Sau đây là 8 truyện quân nhân hay nhất được độc giả bình chọn. Động phòng hoa chúc cách vách Tác giả Diệp Lạc Vô Tâm Số chương 52 Truyện Động phòng hoa chúc cách vách được đánh giá hay nhất đến từ tác giả Diệp Lạc Vô Tâm. Câu chuyện tình yêu đẹp nhưng cũng nhiều mâu thuẫn phức tạp xoay quanh hai nhân vật là Bạc Băng và Diệp Chính Thần. Chuyện bắt đầu, gặp gỡ và nảy sinh tình yêu tại thành phố Osaka, Nhật Bản. Hai tính cách, hai con người trái ngược nhau ở nơi đất khách quê người. Họ lại là đồng hương sống sát vách phòng trọ, cùng gắn liền với phòng thí nghiệm nhanh chóng kết thành sư huynh sư muội. Cả hai cùng trải qua bao nhiêu thăng trầm, hiểu lầm có, đau khổ có rồi vui mừng cũng có. Mặc dù chia tay nhưng cô vẫn chờ đợi trong 3 năm dài đằng đẵng. Hải Băng dù đã trở thành vợ sắp cưới nhưng Diệp Chính Thần vẫn dám gọi Em là của anh. Cuối cùng tất cả vỡ òa với một kết thúc viên mãn dành cho cả hai, dành cho quãng thời gian 3 năm chờ đợi. Động phòng hoa chúc cách vách là một câu truyện quân nhân không nên bỏ lỡ. Lối hành văn của tác giả rất thu hút, tình huống được đặt ra và xử lý logic, hợp lý thỏa mãn bạn đọc. Ông xã là bộ đội đặc chủng Tác giả Hàn Dạ Sơ Tuyết Số chương 65 Nếu bạn yêu thích một câu chuyện quân nhân hay, nhẹ nhàng, bình yên trôi và không sóng gió thì Ông xã là bộ đội đặc chủng là lựa chọn hoàn hảo. Truyện kể về câu chuyện tình giữa hai người được mai mối, gặp gỡ rồi đi đến kết hôn. Nữ chính Chu Lăng là một người bình thường, gần 28 tuổi, ưa cuộc sống tự do, thoải mái tự tại một mình. Nhưng cô suốt ngày bị mẹ lải nhải dục chuyện kết hôn. Thế nên cô cũng không thể tiến hành đi xem mắt theo ý mẹ. Nam chính là Ngô Ngôn, một quân nhân cũng chính là bộ đội đặc chủng nên không thường xuyên ở nhà. Anh cũng đã 30 tuổi, lại là bộ đội nên rất bận bịu. Đến việc xem mặt rồi kết hôn cũng tốc chiến tốc thắng chỉ trong một thời gian ngắn. Một cô gái bình thường yêu tự do cứ nghĩ lấy quân nhân ít khi ở nhà thì sẽ vẫn như hồi độc thân. Nhưng không phải vậy. Số phận lại cứ cột chặt hai người lại với nhau đến không trốn thoát. Một câu chuyện bình dị, nhẹ nhàng, không gay cấn hay éo le nhưng vẫn cực kỳ hấp dẫn và lôi cuốn người đọc qua từng chương. Xem thêm Top 8 truyện ngôn tình hay nhất của Lục Xu nên đọc 1 lần Xin chào, trung tá tiên sinh Tác giả Mạc Oanh Số chương 74 Một câu chuyện đầy thú vị về anh quân nhân không muốn kết hôn và một cô gái vì hoàn cảnh sa sút mà phải làm diễn viên để kiếm tiền. Xin chào, trung tá tiên sinh với hai nhân vật chính là Ôn Hoàn và Lục Thần. Một người là trung tá trẻ tuổi nhất trong quân đội. Anh là con trai xuất thân danh gia vọng tộc địa vị cao quý. Lục Thần là quân nhân nên cũng giàu lòng hi sinh và ý chí kiên cường. Trong các nhiệm vụ mà anh phụ trách đều hoàn thành xuất sắc. Nhưng Lục Thần lại là chàng trai không muốn kết hôn nhưng bị gia đình thúc giục và xem chuyện hôn nhân của anh thành nhiệm vụ trong nhà. Một người là Ôn Hoàn, cũng là một thiên kim tiểu thư nhưng gia đình gặp khó khăn sa sút đến mức phải đi làm diễn viên để kiếm tiền. Trong nhà chỉ còn mẹ là người thân duy nhất của cô. Số phận đưa đẩy khiến anh cứu cô trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng. Nhưng chuyện này lại bị cánh báo chí lan truyền nhanh chóng. Họ đưa ra các nghi vấn, họ tổn thương cô, viết cô vì tiền,… Cô bảo mình không bị tổn thất nên cũng không cần anh chịu trách nhiệm. Nhưng anh lại muốn cô phải chịu trách nhiệm với mình. Vì bức bách, vì tiền đồ tươi sáng mà cô cùng anh kết hôn. Từ đây rất nhiều tình huống thú vị diễn ra chờ độc giả cùng tìm hiểu. Quân cưới – Đệ Tứ Cá Bình Quả Tác giả Đệ Tứ Cá Bình Quả Số chương 73 Truyện quân nhân tiếp theo không thể bỏ qua đó chính là Quân cưới. Một tác phẩm của tác giả Đệ Tứ Bình Quả. Quân hôn kể về những con người muốn làm lại cuộc đời theo vòng xoay của số phận. Truyện kể về nhân vật Hàn Mai, một cô gái tài sắc vẹn toàn nhưng hôn nhân lại không như ý. Dù được nhiều người theo đuổi, mai mối nhưng cha cô lại không đồng ý bất kỳ ai. Cuối cùng thì cô bị gả cho một quân nhân, cuộc hôn nhân không tình yêu theo ý nguyện của cha mẹ. Đó chính là Triệu Kiến Quốc, một anh quân nhân thân cao 1m8, da đen hơn cả nông dân, cười lên răng trắng quá nhìn càng thấy đen hơn. Từ nhỏ đã cảm nhận nhân tình ấm lạnh từ mẹ nên đến 16 tuổi quyết định trốn đi tòng quân. Dù hôn nhân qua mai mối nhưng Triệu Kiến Quốc rất quan tâm, chăm sóc cho Hàn Mai. Còn cô lại cực kỳ phản đối, thậm chí còn nghe lời xúi giục của một người đàn ông khác trộm tiền chuẩn bị cưới xin của anh trai đưa cho hắn. Khi trở về liền bị cha mẹ đuổi đánh từ mặt. Sau đó, Hàn Mai phát hiện mình bị ung thư giai đoạn cuối nên cô từ bỏ tất cả để tìm đến cái chết. Nhưng kết quả cô lại trùng sinh trở về thời điểm trước khi Triệu Kiến Quốc đến hỏi cưới. Hàn Mai quyết định rằng nếu cuộc đời đã cho cô một cơ hội để làm lại thì cô phải nắm bắt lấy, quý trọng những gì đang có, yêu anh và cùng nhau sống thật hạnh phúc. Tìm hiểu Mãi mãi là bao xa Câu chuyện yêu xa ngọt ngào và lãng mạn Thiếu tướng ế vợ Tác giả Tùy Hầu Châu Số chương 22 Một câu chuyện ngôn tình quân nhân hài hước khó có thể bỏ qua. Truyện cũng không dài, chỉ có 22 chương của Tùy Hầu Châu sẽ khiến bạn phải bật cười vui vẻ vì giọng văn hóm hỉnh, tươi sáng. Chuyện kể về anh thiếu tướng tên Hàn Ích Dương tuổi gần 40. Dù là chàng trai cực phẩm nhưng vẫn còn ế vợ. Nàng là Trình Điện Điện, một phóng viên gần 30 nhưng vẫn độc thân. Nguyên nhân ế của anh cũng được giải thích thật hóm hỉnh, thà ế chứ không vội vàng kết hôn. Hôn nhân là sự tôn trọng nhau, nếu không tìm được người phù hợp thà độc thân cả đời. Vậy mà thủ trưởng Hàn và nàng chỉ một lần tình cờ gặp gỡ nhưng lại là mở ra cho một chuyện tình yêu lãng mạn. Khi quân hôn gặp gỡ tình yêu Số chương 43 Truyện ngôn tình Khi hôn quân gặp gỡ tình yêu có thể xem là tác phẩm hay nhất của Thanh Xuân Tiểu Biến Thái. Nhân vật chính là một cô gái tên Tôn Đào Phi đã đến tuổi lấy chồng. Nhưng vì bị người trong nhà thúc giục quá mà nhắm mắt đưa chân liều mạng gả cho Thượng tá Trình Phi Viễn. Cô chỉ nghĩ đơn giản là giao thân nhưng không giao tâm. Nhưng tất cả đều nằm ngoài tính toán của cô. Khi Tôn Đào Phi gặp Trình Phi Viễn phúc hắc thì cuộc hôn nhân này như thế nào? Đến cả cha mẹ, bạn bè đều ủng hộ cô nhiệt tình đến với người quân nhân này. Và tình yêu là điều không ai có thể điều khiển được nên chuyện gì cũng có thể xảy ra. Cưới chui với trung tá Tác giả Ám Dạ Lưu Tinh Số chương 60 Nội dung truyện Cưới chui với trung tá của Ám Dạ Lưu Tinh kể về Từ Nhan, cô gái có cá tính mạnh mẽ, quật cường. Dù đến tuổi kết hôn nhưng chưa tìm được đối tượng thích hợp. Cả cha và mẹ đều hối thúc cô và sắp xếp nhiều buổi xem mắt cho Từ Nhan. Trong một cuộc xem mắt, Từ Nhan gặp Lưu Vũ, đối tượng do chị bạn giới thiệu. Anh là một quân nhân nghiêm túc hiện đang làm doanh trưởng trong đại đội. Ai cũng nói cô rất thích hợp làm vợ quân nhân. Điều này cô cũng chỉ cười tự động bỏ ngoài tai. Nhưng từ khi gặp Lưu Vũ thì cô lại nghĩ lấy quân nhân cũng không tệ chút nào. Truyện ngắn nhưng nhiều tình tiết hấp dẫn, giọng văn lôi cuốn sẽ là lựa chọn về truyện quân nhân hay dành cho bạn đọc. Tham khảo Top 8 truyện ngôn tình thanh mai trúc mã hay và thú vị nhất Quân hôn tỏa sáng Tác giả Công Tử Khanh Thành Số chương 59 Truyện Hôn quân tỏa sáng được rất nhiều bạn trẻ yêu thích. Tác phẩm xoay quanh Tạ Thanh Ninh và Mục Lương Hòa. Một vị sếp trong quân đội cao cao tại thượng cùng cô nàng đáng yêu. Chuyện tình yêu bá đạo khi cả hai gặp gỡ, kết hôn trong vòng 3 tháng mà không ai biết. Sau đó cô bỏ đi một lần đến tận 3 năm. Đến lúc gặp lại anh theo đuổi cô, muốn cô quay về vị trí bà Mục của mình. Nhưng cô lại rất cá tính đâu chịu bị sắp xếp. Từ đó, những cuộc tìm kiếm, rượt đuổi hài hước của người đàn ông nghiêm túc với người vợ của mình diễn ra. Danh sách 8 truyện ngôn tình quân nhân trên đây đều được độc giả đánh giá cao. Các tác phẩm có nhẹ nhàng, có kịch tính cũng không thiếu những đoạn văn ngọt ngào chờ bạn đọc nghiền ngẫm.
quân cưới đệ tứ cá bình quả